Tôi đang mặt nước phẳng lì
Em đem trăng thả xuống chi
Vô tình
trăng rơi làm vỡ dòng sông
xòng xành gợn sóng giữa hồn sảng tai
Dây tình nào phải kẽm gai
Con tim cứ rướm máu hoài
Rát ghê
Buổi sáng mang cái ngẩn ngơ
Ra đường phơi nắng bâng quơ một ngày
Buổi chiều ngớ ngẩn cầm tay
Phơi không héo nổi để ngày mai phơi
Hồn tôi em đã nuốt tươi
Kể từ cái buổi bùi ngùi đẩy đưa
Xoè tay hứng lấy giọt mưa
Móc tim mang hạt thẫn thờ đem chôn
Năm ba con chữ vô hồn
Tưới không xanh nổi cơ duyên lỡ mùa
Quan Dương
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire