Lặng nghe mưa gió rạt rào
Nghe tim thổn thức lệ trào hoen mi
Ai buồn đưa tiễn người đi
Ai nghe sầu đọng trên ly rượu nồng
Vui gì pháo cưới thiệp hồng
Mà đem đau khổ lấp dòng sông yêu
Một mai mưa gió cuộn nhiều
Gởi lòng vào chuyến đò chiều dở dang
Từng đêm trời lạnh hồn hoang
Nhỏ vào trang giấy đôi hàng lệ đau
Ai hay ai biết đặng nào
Người đi từ độ thu vào lòng tôi
Hoa lòng chưa nở làn môi
Đã tan theo khói đã rơi vào sầu
Cùng ai bắt mấy nhịp cầu
Mà nay mái tóc đã nhầu tiếc thương
Sắc hoa rơi rắc nẻo đường
Mặc cho mưa gió đoạn trường tấm thân
Bấy lâu dầu dãi phong trần
Chỉ mong hưởng lấy một lần tin yêu
Hoa mùa ly biệt bao nhiêu
Phủ đầy số kiếp đã nhiều khổ đau
Tóc xanh giờ đã bạc màu
Tâm tình giờ đã đi vào khoảng không
Tỉnh say qua cốc rượu nồng
Đoạn trường qua chiếc khăn hồng tiễn đưa
Đời tôi tàn giấc mộng thừa
Còn mơ chi bóng người xưa trở về
Người đi vẹn một câu thề ?
Trọn lòng chung thủy, vẹn bề trúc mai ?
Sống tàn số kiếp tỉnh say
Cố tìm quên lãng lại hay đeo sầu
Ai người quên giấc mộng đầu
Lạnh lùng cất bước qua cầu sang sông
Tỉnh say lòng hỏi lại lòng
Trung thành qua bức thư hồng hôm nay
Phải rồi người tưởng ta say
Say đêm tiễn biệt say ngày chia ly
Đường đời vạn nẻo người đi
Dầu chân vướng phải những gì tiếc thương
Riêng mình tâm sự vấn vương
Khổ đau qua mấy đoạn trường nổi trôi
Chuyện xưa giờ đã qua rồi
Mà bao đêm trắng chưa vơi lòng sầu
Nỗi niềm biết gởi về đâu
Để cho tình chẳng nhạt màu thời gian
Nguyễn Gia Linh
Sàigòn, 1963
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire