dimanche 30 décembre 2012

TRĂNG LẠNH TÌNH BUỒN

       TRĂNG  LẠNH  TÌNH  BUỒN
                                         -=-
Có thấy trăng nghiêng nhìn xứ sở
Thượng ngươn thương lắm sáng đêm xuân
Tuổi tác đếm thầm tăng biết sợ
Tình xưa trao- Trăng gió ngập ngừng...

Ta bước vô tù trăng tháng sáu
Tự gởi giam mình trên quê hương
Rồi đếm thời gian trôi biền biệt
Sống bên lũ khỉ một đám cuồng!!

Tình gợi thương buồn tim thuở ấy
Nhớ em tóc xoã nắng tương tư
Bên trong rào kẽm ta còn thấy
Dáng của người thương, cảnh thực hư!?

Tám năm về lại bên thềm cũ
Trăng của ngày xưa rõ dung nhan
Trăng bước ngày về chưa tỉnh ngủ
Nên đành lạc dấu dáng cố nhân!!

Tình nước, tình em ta đứng giữa
Mừng đò vượt sóng, giấc mơ em
Chữ duyên phân rõ tình đôi lứa
Vết khắc sâu buồn đau trong tim...

                  thylanthảo
Viết sau khi đọc bài thơ " Một sớm mùa thu" của Đông Hương )

MỘT SỚM MÙA THU ...


lâu lắm chưa hề nghiêng xứ s
giao mùa Đông với H, Thu . Xuân
gần nửa đời rồi ; nghe hoảng sợ
tình bây cao ? mà nhớ không ngừng !
 @
mối nợ lưu vong . ngoan mười sáu
đi rồi . ngỡ sẽ có hồi hương
chừng như mây cuốn trôi biền biệt
nỗi vắng người xưa bỗng cuộn cuồn
 @
xa lắc ngày nào tim Thuở Ấy
hay ngồi hong tóc bến tương tư
lớn vài tuổi nữa . thôi còn thấy
người của lời thơ . âm vọng dư
 @
lưu lạc đến chừ , trăng tưởng cũ
may nhờ thương nhớ khảm dung nhan
lưu linh viễn xứ , tình chưa ngủ
một sớm mùa thu gặp ... cố nhân
 @
lâu lắm quê hương nhìn thấy giữa
tay nắng màu thơ ôm giấc em
hơi thở tri âm nồng hương lửa
tình yêu đầu - cuối . cảm ơn anh
đht 

mardi 25 décembre 2012

PHỐI ÂM

LỜI CUỐI

năm ấy anh về thăm lại núi
tìm o thơm tóc vẫn hay chờ
trên đỉnh gió trời trong trắng thổi
ngậm hạt chờ anh rơi thác mơ

anh mãi miệt đi quên quay lại
lời xưa sổng gió mất theo chân
sau lưng anh bóng em si dại
cay nồng đôi mắt nặng bâng khuâng

nghe nói em theo chồng miềnThượng
đời anh du mục vẫn long đong
dòng nước thơ ngây em thường uống
soi mình còn đậm nét môi son

mai trở về kinh tâm hồn chết
tim anh xứ sở đã xa dần
anh vắng em , mây ngàn rong biệt
chuyện tình chưa hợp trở nên tan

Nguyệt Hà- đht





VIẾT CHO EM
*


Năm đó theo quân vê phố núi
Pleiku buồn lạnh rộng tay chờ
Có biết ai quen mà thăm hỏi
Để cùng với lính dệt tình mơ...

Ta ở ta đi, ta về lại
Ân tình sông núi nặng đeo chân
Tìm em giữa núi rừng hoang dại
Tình gửi trao đi chỉ một lần!

Cô bé tình cờ ta gặp gỡ
Dáng kiều thon thả tuổi thơ măng
Đâu ngờ em đã thành gia thất
Bên chồng hạnh phúc sống cao sang...

Ai hát bài ca Mùa thu chết
Để tình ray rứt vỡ tan dần
Để trong vết khắc hình em đậm
Ai thế em mà xoá vết tan...?!

Trong lúc lòng ta chưa muốn quên
Thì mây đen đến vọng âm rền
Xóa tan mơ ước trời Nam Việt
Vận nước đành tâm xoá tuổi tên...

Trong cảnh lao tù ta nhẫn chịu
Đòn thù hằn hộc phủ đời ta
Nhưng trong cảnh khổ ta không thiếu
Ảnh của người xưa- Em nở hoa...

Phố núi tình thân xa cách mãi
Thân ta lưu lạc bốn phương trời
Cô bé năm xưa giờ chắc đã
Con cháu đông đầy hạnh phúc tươi...

thylanthảo
(Viết sau khi đọc bài thơ " Lời Cuối" của Nguyệt Hà)

dimanche 23 décembre 2012

PRÉLUDE THẤT TÌNH CUỐI CÙNG


Có phải chim hoang mùa di trú
Vừa xa góc biển đã chân trời
Quay quắt thương hoài nơi chưa tới
Gối đầu nghe mấy tiếng trùng khơi

Bứt cọng cỏ nhầu tương tư núi
Tay đành ngọn gió thiếu lưng đồi
Lỡ uống cốc vàng trăng ướt suối
Nỗi buồn từ đó cứ sinh sôi

Có phải thị thành ngồi ngóng phố
Ai qua ai lại cứ bao mùa
Râu tóc mọc dài trang lịch sử
Đành rót cuộc tình vào cổ xưa

Bỏ đạo mười năm – hôm nhớ Chúa
Lời kinh, thành thử, đứng du ca
Thánh giá cao cao hồi chuông úa
Bài giảng amen chiều như ta.

ĐCĐ

THU ĐẤT KHÁCH

autum

người đi, đàn bỏ lại dưới trăng
sóng đêm rơi xuống chạm tơ vàng
thoảng ngân trong gió lời thương khúc
ngỡ đã xa mờ theo cố nhân !

bởi trăng hay bởi tiếng đàn xưa
mà nỗi niềm riêng vương ý thơ
thu giữa lòng ta đêm đất khách
buồn quá người ơi! mỗi tiễn đưa !

Cao Nguyên

VIẾT TRONG NGÀY GIỖ MẸ


Tiếng trong phone thật gần hơi ấm
Anh chị thân thương về đủ đầy
Chỉ thiếu thằng em xa vạn dặm
Về đồt hương giổ mẹ năm nầy...

Chỉ kể hôm nay ngày cúng mẹ
Ngoài anh em còn mấy người thân
Mấy cháu gọi mẹ bằng bà cố
Học hành chăm chỉ rất chuyên cần...

-Mẹ đi mười mấy năm rồi chị
Mười mấy mùa đông gợi ý buồn
Cũng tại quê mình đầy giặc quỷ
Trời xa đông lạnh mắt mờ sương...

-Em đi thuở mẹ còn tươi tỉnh
Chiều vẫn ngồi yên lặng mắt nhìn
Về hướng cửa nhà rồi nhẩm tính
Tội cho thằng út mãi điêu linh...

-Chị ơi! hôm đó em từ giã
Vẫn muốn ôm hôn mẹ thật nhiều
Nhưng mà em sợ lòng rệu rã
Lệ cầm không được trước mẹ yêu!!

-Mẹ nhắc nhiều về hai cháu gái
Tuổi thơ đất lạ sống ăn nhờ
Biết có suông đường hay ngược trái
Bởi đời đâu phải ý bài thơ...!

-Chị nhắc để lòng em ray rứt
Tang ba, tang mẹ, cúng ông bà
Một tay , dù gái chị lo hết
Em thì...lăng lắc mãi trời xa...

-Chị Hai giọng nói còn trong ấm
Anh Ba tóc bạc ốm đi nhiều
Chị Năm vừa chẳn ba mươi ký
Chị Tư thì chân cẳng yếu xìu...

-Riêng chị lòng em cũng vững an
Học trò của chị vẫn yêu thương
Chăm lo cho chị như tình mẹ
Vẫn nhớ ơn xưa dưới mái trường...!

Hôm nay cúng mẹ đông đầy đủ
Em gọi về thăm đắng nát lòng
Buồn lắm, vui gì đời xa xứ
Cờ vàng sắc thắm mãi thương mong.!

Chị đốt giùm em một nén nhang
Lòng em chị biết chẳng bạc vàng
Nhưng tình em gửi cho thân tộc
Suốt cả đời em luôn nặng mang...

Mẹ ở suối vàng chắc mẹ vui
Cùng ba theo dõi bước chân đời
Những người con mẹ lo cho mẹ
Chữ hiếu trên đời đậm nét tươi !

            thylanthảo
(Viết trong ngày giổ thứ 13 của mẹ)

samedi 15 décembre 2012

KHÁT VỌNG YÊU THƯƠNG



nếu yêu anh, em trở thành giàu có
thì giàu lên, giàu thêm nữa nhé em
vì mỗi ngày, từ trên đầu ngọn gió
anh thả vào tình, hàng triệu tiếng YÊU EM
trả mãi về em, cả vốn lời hiện có
là nỗi nhớ thương em, qua vạn ngày đêm !

chẳng khoe khoang, không ai biết em giàu
mặc kệ hết, chỉ cần mình anh biết:
trái tim em, thanh khiết diệu kỳ
tình yêu em, nồng nàn tha thiết
tâm hồn em, mãnh liệt cháy hồng ...

tự chính em, làm gia tài vụt lớn
cho trần gian bao kẻ khát khao nhìn
nhờ tình yêu, em được thêm tất cả
con tim anh cũng rực rỡ hồng theo
khi biết em thấy mình vương giả
vì yêu anh với ngọn lửa chân thành !

Rồi mỗi ngày, từ trên đầu ngọn gió
anh gởi vào tình, triệu tiếng YÊU EM
trong triệu đóa hồng, chứa triệu nụ hôn
cho gia tài em, ngày càng thêm lớn !

cám ơn em, cho anh cùng thụ hưởng
một gia tài Khát Vọng Yêu Thương !

Cao Nguyên

CHINH CHIẾN TRỞ VỀ


Ta mười năm ngồi trên lưng gió
Từ khước con người lên cõi mây
Hoa nở trắng ngần đời đây đó
Bốn phương trời rộng mặc vần xoay

Ta sống như đùa em chẳng biết
Ngỡ đâu huyệt mộ đón đưa người
Bạn bè, bom đạn giăng như tuyết
Một giải giang sơn khóc lẫn cười

Nửa đời vươn cánh hoàn tay trắng
Hỏi số phần sao khó trả lời
Quê hương thân phận chùng cay đắng
Đôi mắt chìm trăng mộng vá trời

Trở lại em tròn đôi mắt lạ
Nhìn nhau hoang tưởng bóng phù du
Bước đi đau nhức hồn sỏi đá
Như mặn triền môi tiếng giã từ

lh - cổ thụ

EM - TÔI Và THƠ



Gửi đến em bài thơ không còn chữ
Trang giấy mênh mông một nỗi lòng
Mực đọng nghiên sầu tràn tâm sự
Lời ngập đôi bờ lặng đáy sông

Còn mãi dáng em từng góc phố
Thời gian hờ hững cứ lần trôi
Làn tóc em ôm bờ vai nhỏ
Chiều lạnh con đường vẫn ngược xuôi

Mịt mùng đôi cánh bay vào cõi
Em có chờ xưa một bóng người
Bên hiên mấy độ mùa thay đổi
Thêm chút tàn phai với lẻ loi

Tôi vẫn bên này cuộc tử sinh
Chờ em sắt đá một tâm tình
Nhỡ mai sau nữa mình không gập
Em sẽ trong tôi tận đáy tim

Em nhớ người xưa, tôi nhớ em
Bên đời lặng lẽ buớc chân quen
Lối phai gót nhỏ thời gian phủ
Tôi vẫn bên lề, thương nhớ thêm
 


lêhải- Cổ Thụ

DÒNG SÔNG CỦA MÙA ĐÔNG


Em ra đi cùng dòng sông
Dòng sông từng chảy vào lòng tôi hai nhánh tóc
Như tình yêu hoài thai từ nước mắt
Tôi là gã đưa đò cuối cùng chống sào bến vắng đợi mùa đông

Thu đã qua rồi theo tiếng vạc trên không
Biết tựa vào đâu khi hạnh phúc cầm bằng mông lung quá
Vẫy tay chào sông một chiều thương cảm lạ
Cho trăm ngày đổi lấy vạn lần đêm

Em ra đi mà sông trôi dịu êm
Tôi ngồi đâu trong muôn nghìn thác đổ
Nỗi va đập nhịp điệu buồn đồng bằng châu thổ
Chắp tay cầu người về chốn ấy bình an

Em ra đi tìm mùa đông vẫn còn đang …

ĐCĐ

ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ

CHỢT THỊ XÃ ĐÊM


Phố núi sương tóc ướt mềm
Má em hồng môi đỏ
Thị xã cao và, gió
Chợt ‘… một chút gì để nhớ để quên’

Có phải nhớ thương đã hóa cánh rừng
Em nép vào đâu
Vòm ngực anh giờ xa quá
Chỉ quanh đây mây trời, cây lá
Chợt một chút gì để nhớ để quên

Thị xã quanh co dắt em vào đêm
Nhớ dáng anh em ngước về dáng núi
Chợt ẩn hiện trong âm trầm sương khói ấy
Tình mình rất gần
và lại rất xa

ĐCĐ


ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ

lundi 10 décembre 2012

RU NHAU

 
cám ơn em - những lời ru
đêm qua anh ngủ mộng từ môi em
nụ hôn rơi vội hồn nhiên
chạm thôi, rất khẽ . mà tim ửng hồng !

đốt đi em . ngọn sầu Đông
cho tan giá lạnh giữa dòng tình vui
ru em . anh lại mượn lời
từ bài tình khúc tuyệt vời của em !

cao nguyên

GỬI EM MỘT THOÁNG HƯƠNG THU

Tôi gửi em chớm vàng thu đến
Như dã quì một dạo đơn sơ
Chiều tan trường cùng đến dốc mơ
Thả tình mộng vào trong sương khói.

Tôi gửi em âm cuồng sóng gọi
Ngày mênh mông, hụt hẫng, chơi vơi
Sương thu lắng. Hồn mềm, chân mỏi
Hoàng hôn nghiêng bóng nắng ngang trời.

Tôi gửi em hạt sương trên lá
Ánh lưu ly, màu nắng hiền hòa
Làm lăng kính soi mùa sương tỏa
Nhớ làm sao thuở ngát đường hoa.

Tôi gửi em khoảng trời viễn xứ
Cùng hương thu trong gió miên man
Thu nói hộ tôi lời tình tự
Khi về trên lối nhỏ chiều sang.

Tôi gửi em xa xăm mắt nhớ
Dõi trông về phố cũ, đường xưa
Gửi thêm ánh thu buồn muôn thuở
Thay tiếng lòng theo gió ngân đưa.

Gửi một bóng trăng thu vời vợi
Làm đèn soi giấc ngủ em hồng
Trăng theo mộng tìm hương đất mới
Về bên tôi cho thỏa chờ mong.

HUY VĂN - MŨ NÂU

dimanche 9 décembre 2012

PHỐI ÂM

BIỂN CẢM XÚC

nhiều lần ngỡ tất cả là mộng mị
khi gió mùa tử biển nhớ hồi âm
sao tiếng sóng bằng chút cay hương vị
của mặn nồng . sau đó trở phù vân
@
không - ngỡ có -thoang thoáng từ hư thực
có - ngờ không . cơn lốc nội - ngoại hồn
quay lưng kiếm , chỉ bóng mừng đâu mặt
chụm đầu nhau . hoang tưởng hiện sắc thần
@
lỡ hoá kiếp con tằm xe mãi chỉ
xe ý lời . quấn quýt sợi trăm năm
guồng tơ lụa là chất thơ tuyệt mỹ
trộn vần người . rồi để nhớ cho trang
@
ngồi lắp chữ . mượn chút tình làm mực
vẽ thương quen từ tiền kiếp - bây chừ
biển cảm xúc sóng dạo đàn. thổn thức
đợi gió về nhờ cát đọc tâm thư

Đông Hương





TÍM LẠNH SÓNG BUỒN
*


Khi tình yêu trở thành mộng mị
Thì gió không chỡ ý hồi âm
Hương của biển chỉ còn dư vị
Mây chập chùng.... Đời áng phù vân.!

Em Hương Giang trong cảnh đời thực
Bước đế kinh in vết trong hồn
Người bước nhanh ta theo không kịp
Mắt làm sao nhìn rõ xác thân...

Thấm muối mặn, dã tràng chăm chỉ
Xe cát, xe lời, ý trăm năm
Em tóc xõa mắt huyền tuyệt mỹ
Tím ảnh hình mang nặng hành trang...

Nước mắt cô đơn không là mực
Thì làm sao trao ý bây chừ
Biển muôn năm sóng dồn thổn thức
Ai rảnh đời ngồi đọc tình thư...

Áo em tím, mắt đầy hai mí
Tóc ngang lưng đen mướt lụa là
Cô bé kinh kỳ sắc tài hoa mỹ
Trồng ở đâu em cũng ngọc hoa...

thylanthảo
( viết sau khi đọc " Biển Cảm Xúc của đht)

jeudi 6 décembre 2012

NGHE TÌNH CHAO GIỮA ĐÒ TRĂNG



***




https://www.box.com/shared/ogh4mlkt75d7ya3w9k1z

NGHE TÌNH CHAO GIỮA ĐÒ TRĂNG

thơ đông hương | phổ nhạc & trình bày Dzuylynh

em đi trên giòng, theo con nước lớn
qua đường sông rộng bằng phà tri âm
mùa này nước mặn thủy triều đêm cao
nên em phải chống chèo nghiêng phía nào ?
em đi trên giòng, bên bờ cỏ dại
níu đò em lại chờ vầng trăng hôn
hò ơi , ơi hò...
nghe tình chao giữa hồn em
gạ lời thầm kín ươm mầm duyên thơ
hò ơi , ơi hò...
em về đổ bến yêu thương
con đò xứ sở buồn vương tay người
giấc chờ vừa tuổi thôi nôi
vào đêm Thuở Ấy chạm môi riêng dành


December.5.2012


< Sửa đổi bởi: dzuylynh -- 6.12.2012 16:37:31 >


_____________________________

trên tay cầm nhánh chiêm bao
ta đi nhóm lửa mặt trời
lên non nhặt ánh sao rơi
ra khơi vờn sóng chơi vơi ...

- dzuylynh -

dimanche 2 décembre 2012

HOÀI NIỆM


Cứ như đã về qua lối cũ
Dù giấc mơ chỉ vội thoáng qua
30 năm mỏi mòn viễn xứ
Đất trời xa! Nhân ảnh nhạt nhòa.

Thời gian trải màn sương dịu vợi
Vẽ chân chim đây đó...Than ôi!
Bể dâu nhuộm đời trên đất mới
Màu hoa niên bàng bạc lâu rồi!

Cơn mộng vỡ! Ngàn trùng dậy sóng
Tan tác lòng trên cánh thời gian
Ngày nắng, gió, từng cơn xao động
Đêm mưa, sương, vô lượng canh tàn.

Gom mấy nhánh phong trần, lữ thứ
Thả hồn trên bến cũ, đò xưa
30 năm chìm, nổi, gió, mưa
Đời cứ thế, xuôi dòng ly biệt!

Trang nhật ký bốn mùa hoài niệm
Viết cho đầy ký ức sắp vơi
Đã thấp thoáng tóc màu sương điểm
Đá vàng phai! Người bất phùng thời!

Từng ngày mang niềm thương, nỗi nhớ
Những mùa hoa, trăng mật, thủy chung
Con tim vẫn như từ muôn thuở
Đập miên man một nhịp...vô cùng!

HUY VĂN- MŨ NÂU