Em ra đi cùng dòng sông
Dòng sông từng chảy vào lòng tôi hai nhánh tóc
Như tình yêu hoài thai từ nước mắt
Tôi là gã đưa đò cuối cùng chống sào bến vắng đợi mùa đông

Thu đã qua rồi theo tiếng vạc trên không
Biết tựa vào đâu khi hạnh phúc cầm bằng mông lung quá
Vẫy tay chào sông một chiều thương cảm lạ
Cho trăm ngày đổi lấy vạn lần đêm

Em ra đi mà sông trôi dịu êm
Tôi ngồi đâu trong muôn nghìn thác đổ
Nỗi va đập nhịp điệu buồn đồng bằng châu thổ
Chắp tay cầu người về chốn ấy bình an

Em ra đi tìm mùa đông vẫn còn đang …

ĐCĐ