mardi 25 décembre 2012

PHỐI ÂM

LỜI CUỐI

năm ấy anh về thăm lại núi
tìm o thơm tóc vẫn hay chờ
trên đỉnh gió trời trong trắng thổi
ngậm hạt chờ anh rơi thác mơ

anh mãi miệt đi quên quay lại
lời xưa sổng gió mất theo chân
sau lưng anh bóng em si dại
cay nồng đôi mắt nặng bâng khuâng

nghe nói em theo chồng miềnThượng
đời anh du mục vẫn long đong
dòng nước thơ ngây em thường uống
soi mình còn đậm nét môi son

mai trở về kinh tâm hồn chết
tim anh xứ sở đã xa dần
anh vắng em , mây ngàn rong biệt
chuyện tình chưa hợp trở nên tan

Nguyệt Hà- đht





VIẾT CHO EM
*


Năm đó theo quân vê phố núi
Pleiku buồn lạnh rộng tay chờ
Có biết ai quen mà thăm hỏi
Để cùng với lính dệt tình mơ...

Ta ở ta đi, ta về lại
Ân tình sông núi nặng đeo chân
Tìm em giữa núi rừng hoang dại
Tình gửi trao đi chỉ một lần!

Cô bé tình cờ ta gặp gỡ
Dáng kiều thon thả tuổi thơ măng
Đâu ngờ em đã thành gia thất
Bên chồng hạnh phúc sống cao sang...

Ai hát bài ca Mùa thu chết
Để tình ray rứt vỡ tan dần
Để trong vết khắc hình em đậm
Ai thế em mà xoá vết tan...?!

Trong lúc lòng ta chưa muốn quên
Thì mây đen đến vọng âm rền
Xóa tan mơ ước trời Nam Việt
Vận nước đành tâm xoá tuổi tên...

Trong cảnh lao tù ta nhẫn chịu
Đòn thù hằn hộc phủ đời ta
Nhưng trong cảnh khổ ta không thiếu
Ảnh của người xưa- Em nở hoa...

Phố núi tình thân xa cách mãi
Thân ta lưu lạc bốn phương trời
Cô bé năm xưa giờ chắc đã
Con cháu đông đầy hạnh phúc tươi...

thylanthảo
(Viết sau khi đọc bài thơ " Lời Cuối" của Nguyệt Hà)

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire