dimanche 27 juillet 2014

PHỐ MƯA BAY


 
  em vẫy mùa thu đến
ng dấu hài thơ ngây
lạ hương trầm tháng chín
phố thơm chiều mưa bay

xinh xinh rèm mi biếc
chim chím nét môi cong
có chút gì thân thiết
có chút gì như không

em nghiêng chi vành nón
cho héo đóa trăng mơ
ta nghe lòng thắc thỏm
một thoáng buồn vu vơ
chìa bàn tay vàng ngón
níu em vào trang thơ

ước gì em bé mãi
cô học trò hồn nhiên
chớp mắt thời con gái
như cánh gió qua hiên

còn nửa tình khúc cũ
ta hát nốt chiều nay
áo em nhòa cuối phố
tóc vương đầy mưa bay...

nguyễn đăng trình
 

samedi 26 juillet 2014

TÌNH CỜ





Em có phải người tình ngàn năm trước
Ta tình cờ gặp lại giữa phố đông
Đôi mắt xưa khơi biển động trong lòng
Cho ta mãi đứng bên đời ngơ ngẩn

*
Em có phải đóa hoa sầu lận đận
Nở âm thầm trong khoảnh khắc yêu đương
Ta trăm năm làm lữ khách bên đường
Lên xuống phố tìm người trong tiền kiếp

*
Em có phải vầng trăng khuya mỏi mệt
Hẹn muôn năm chưa gặp gỡ mặt trời
Ta một đời làm chiếc bóng chơi vơi
Chờ tan biến vào nghìn đêm tăm tối

*
Em có phải dòng sông xưa tội lỗi
Cho cuộc đời gieo xuống những đau thương
Ta lang thang trong trời đất vô thường
Mà chợt thấy trầm luân cùng năm tháng

*
Em có phải cơn mưa về buổi sáng
Cho đời ta gội sạch chút ưu phiền
Hạnh phúc buồn trên dốc phố nghiêng nghiêng
Thành nỗi nhớ bay lên trời mùa hạ

*
Em có phải gió mùa trên phố lạ
Xoáy ta vào cơn bão lốc tình yêu
Gió bay rồi ta ở lại buồn thiu
Trăm năm nữa biết bao giờ gặp lại



ĐỖ HỒNG
Gửi Đông Hương
 07/26/ 14

mercredi 23 juillet 2014

NHỚ EM, ANH TRỞ THÀNH THI SĨ



Viết cho em mà tâm hồn hoang lặng. 
Bỗng giật mình tỉnh dậy tưởng là mơ....
Khi trí óc mù mờ hương tẻ lạnh. 
Là lúc mình khe khẻ chạm vào yêu....
Lòng vấp váp sợ rằng yêu sẽ lụy .
 Nhưng tim mình luôn thúc dục vào mơ....
Chỉ mơ thôi cho hồn không trống trải.
 Quên muộn phiền quên cả tháng ngày qua. ....
 Và đón nhận dư âm từ muôn hướng
. Dệt vào hồn như những bản tình ca...

Lúc bi thảm lúc quay cuồng chếnh vếnh. Lúc dạt dào hơn cả sóng ngàn khơi....
Chợt nhớ ra người em miền xa thẳm.
 Đã cho mình ngẩu hứng viết thành thơ...
 Cám ơn em đã một thời quen biết
. Cho tim anh mãi ấm ....đến ngàn sau......
 ( dành riêng người em gái mãi trời Âu)
Trần Xuân Tin 7-23-14

mardi 22 juillet 2014

SÁU MƯƠI NĂM


em vẫn còn đây trẩm hương tóc rối
ba mươi năm chưa phai dấu hẹn thề
anh vẫn còn đây mang trái mìn nổ chậm
bốn mươi năm chưa tháo được kíp ngòi


mang kỳ tích là em đày muôn thuở
năm mươi năm một án biệt kinh kỳ
biển hoàng hôn tím đẫm màu truyền kiếp
bờ cát khô hằn dấu vết chia ly


em vẫn còn đây dạ hương thơm ngát
sáu mươi năm tóc xõa dưới nguyệt mưa
anh vẫn còn đây vai cuồng si nghiêng ngả
giữa bóng đời soi mãi một gương xưa…


nguyễn chinh

Em ĐI GỞI LẠI


em đi
gởi sóng trùng dương lại
vỗ một hồn anh
mấy ba đào
nước biếc
xô tràn bờ thực tại
ảo giác tình yêu
sao mãi đau?
em đi
gởi gió chiêu dương lại
vẫy buốt hồn anh
mấy biển lòng
hàn phong
hờ hững mùa ân điển
tặng chút tình đầu
theo gió đông
em đi
gởi nắng tàn thu lại
thả xuống hoàng hôn
bao nhớ thương…


nguyễn chinh

lundi 21 juillet 2014

CHIỀU MƯA PHỐ LẠ


• Tặng T.L Kom Tum

Sụt sùi nghe
hạt mưa rơi
Mây sà thấp
níu đất trời
vào Thu
Một làn gió nhẹ
hình như …
Lén hôn lên mắt
trầm tư nỗi buồn
Lòa xòa sợi tóc
còn vương
Con tim trễ nãi
lạc đường … Tình yêu
Người qua …
để lại phố chiều
Mình ta với bóng
liêu xiêu bước thầm
Dễ đâu duyên nợ
thăng trầm
Dỗ ta hát
khúc trăm năm
đi – về !
Phố xa lạ
cùng giọng quê
Con tim ai
thả bùa mê
cuối đường…

Những ngày lang thang ở phố Kon Tum.
K.T 12-7-2014
Dzạ Lữ Kiều

dimanche 20 juillet 2014

MỘT CHUYỆN TÌNH




sông trăng một thuở buồn như nước
chảy mãi về theo những nhịp cầu
bắc qua sông núi - hồn trơ trụi
vạn nẻo sông hồ - ta nơi đâu?

*
em mang nhật thực thêu huyền thoại
dệt đỏ mù sương nhuộm tối tăm
phố cũ ta nghe chừng ái ngại
thở hơi em trầm tích ngàn năm

*
đã chôn dấu tình xưa hóa thạch
ta mải đào tìm trong mông lung
chỉ nghe nước chảy ngầm trong mạch
bơm ngược buồng tim ngực thủy chung

*
“bóng chim tăm cá” em xa lắm!
khuất nẻo chân trời mộng phiêu linh
tìm đâu? chìm dưới sông trăng ấy
mục rữa từ lâu một chuyện tình…


nguyễn chinh

ĐIỆU RU


Em đem chữ ướm vào lời
Anh đem lời gởi vào nơi điệu vần
chờ khi tình chợt bâng khuâng
chữ lời gợi ý điệu vần tỏa âm

chiều nay giữa khoảng tư trầm
chợt thèm con chữ theo vần điệu ru
để chườm một nụ hôn nư
lên trên môi thắm ẩn cư lời tình!

Cao Nguyên

TRÊN ĐỒI GOLGOTHA



hãy rời xa hỡi tình em quỷ dữ!
khi vầng dương đang rạng rỡ đỉnh đồi
ta tội đồ đang âm thầm sám hối
khi treo người trên đỉnh ngọn tương tư
ta đạo chích từng chọc trời khuấy nước
không trộm nổi tim em rất mực yêu vì
tình đổ gục bên vai hờn bội ước
ta cúi đầu nhỏ giọt máu cuồng si
đến cùng ta hỡi tình em quỷ dữ!
để khuya nay ta trút hết tàn hơi
đồi thánh giá Chúa cũng đành tắt thở
sá gì ta kẻ lỡ trộm… môi người!


nguyễn chinh
(minh họa: Đồi Golgotha - tranh Đinh Cường)

vendredi 11 juillet 2014

GIĂNG TƠ


sao em
giăng nửa sợi tơ?
treo trên đỉnh gió
vật vờ đu bay
bỏ trăng
anh đến theo ngày
ngủ trưa
bên những quắt quay
đời mình
lặng thinh
lưới nhện em rình
gom nhân tình cũ
đóng đinh treo tường
khung hình lộng
ngắm mà thương
cũng đành
lỡ sợi tơ vương
giữa trời
lỗi thề em
bỏ cuộc chơi
mình anh
lạc cõi tả tơi
nát lòng!


nguyễn chinh

vendredi 4 juillet 2014

MÈ NHEO

 
môi cười con mắt cười theo
nét liêu trai đó mè nheo bóng hình
nụ hôn chuốt gió lung linh
luyến lay âm điệu giữa chung chinh đời
*
ướm nồng hương óng khóe môi
níu đôi mắt chạm nụ cười trong veo
môi cười con mắt cười theo
chỉ bao nhiêu đó mà đeo đẳng tình
*
xin đừng gió gõ phong linh
thanh âm rót khẽ giật mình mắt môi
tội cho chữ nghĩa thơ tôi
không nơi thanh thoát vẽ ngời dung nhan
*
không em khoảnh khắc địa đàng
làm sao hóa mộng đài trang tầm nhìn
khóa đêm mở cõi bình minh
sợ môi mắt trốn bặt thinh điệu cười.

Cao Nguyên