Em có phải người tình ngàn năm trước
Ta tình cờ gặp lại giữa phố đông
Đôi mắt xưa khơi biển động trong lòng
Cho ta mãi đứng bên đời ngơ ngẩn
*
Em có phải đóa hoa sầu lận đận
Nở âm thầm trong khoảnh khắc yêu đương
Ta trăm năm làm lữ khách bên đường
Lên xuống phố tìm người trong tiền kiếp
*
Em có phải vầng trăng khuya mỏi mệt
Hẹn muôn năm chưa gặp gỡ mặt trời
Ta một đời làm chiếc bóng chơi vơi
Chờ tan biến vào nghìn đêm tăm tối
*
Em có phải dòng sông xưa tội lỗi
Cho cuộc đời gieo xuống những đau thương
Ta lang thang trong trời đất vô thường
Mà chợt thấy trầm luân cùng năm tháng
*
Em có phải cơn mưa về buổi sáng
Cho đời ta gội sạch chút ưu phiền
Hạnh phúc buồn trên dốc phố nghiêng nghiêng
Thành nỗi nhớ bay lên trời mùa hạ
*
Em có phải gió mùa trên phố lạ
Xoáy ta vào cơn bão lốc tình yêu
Gió bay rồi ta ở lại buồn thiu
Trăm năm nữa biết bao giờ gặp lại
ĐỖ HỒNG
Gửi Đông Hương
07/26/ 14
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire