Tôi về trên lối ngày xưa
Ầu ơ tiếng võng đong đưa sau hè
Lung linh giọt nắng vàng hoe
Một con bướm trắng nghiêng che cánh buồn

Tôi về qua lối nhà Ôn
Mà nghe thăm thẳm rêu phong tháng ngày
Dậu mồng tơi ngõ nhà ai
Dây leo phủ kín mà ray rứt lòng

Em về thăm lại nhà Ôn
Hôm con trăng khuyết lấy chồng xa quê
Vẫn còn văng vẳng bờ đê
Tiếng con Cuốc gọi nghe lê thê buồn

Em về thăm lại mảnh vườn
Còn thương tim tím dậu mồng tơi xưa
Nát lòng của buổi tiễn đưa
Lấy chồng hôm ấy trời mưa nhạt nhoà

Thương răng nhớ rứa cũng là
Một xa thì đã mấy xa lỡ làng
Em về áo tím màu soan
Tôi về qua ngõ nhà Ôn chạnh lòng