vendredi 27 août 2010

Lá THƯ TÌNH THỨ SÁU


Khi không hôm nay em ghét anh chi lạ, tại vì lần đầu tiên anh không cho em biết anh đi đâu , làm 2 ngày ni em trăn trờ ! Chiều trở gió, em vẫn đi lang thang ngoài phố, tìm một chút vui giả tạo cho mình , nhưng đường phố dù đông người , khuôn mặt người mình muốn tìm lại không thấy, em lại chỗ băng đá cũ ngồi viết cho anh lá thư tình thứ sáu , nhưng chữ cứ mờ hẳn đi , à không , em vừa hiểu ra nguyên nhân, hình như là trời đang mưa, mặc dù nắng rất nóng , anh lại suy nghĩ hỏi em ( anh lại muốn trêu em như mọi lần !)uả , tại răng trời đang nắng mà em lại nói là mưa hè ? tại vì, tại vì , và tại vì trời đang chỉ mưa trên mắt thôi , hiểu chưa anh của em ? Hôm qua, em ra ngồi cạnh sông Seine nhớ anh chi lạ. lên París mấy ngày rồi , ngày mô em cũng "hóng giỏ " trên cầu Alexandre , cây cầu mà anh đã chụp không biết bao nhiêu là hình em và nhờ người qua đường chụp hình anh đang quàng vai em âu yếm , làm bầy chim âu từ biển bay về París cũng ghé đứng cạnh mình nhìn anh và em , ríu rít vui lây . Mỗi lần nhớ anh, em lại đem album chuyện chúng mình ra nhìn , xa anh buồn thật , còn mấy tháng nữa em mới được gặp lại anh ờ chân trời mới , em muốn mình vẫn luôn xinh như ngày anh qua thăm em . Những kỷ niệm êm đềm đó , em biết mình không thể bao giờ quên . Anh đã cho em rất nhiều , và tình yêu thương anh dành cho em đã nuôi sống tim mình từ lâu nay . Em mong và chúc anh vui . Nhớ viết thư cho em .Rất nhớ anh
Thương yêu
Em

mardi 24 août 2010

LÁ THƯ TÌNH THỨ BẢY





Chiều hôm nay em đi học về, cours thầy cho hôm nay đầu đề là làm thế nào để giữ người mình thương thật lâu dài !
Em thích quá , đúng như mìng đang nghĩ vậy , là sao để có anh trong tim thật lâu dài .Amphi hôm nay tụi nó đông quá , cứ đòi rủ em đi chơi , ra ngồi ngoài café uống nước , nhưng hình như không biết tại sao em không muốn đi , em chạy ù về nhà . Từ fac về nhà cũng khá xa, nhưng anh vẫn muốn em đi bộ để đôi chân luôn thon .
À, không phải chuyện này , mà là chiều hôm nay đi học về, em mở hộp thư :
Trời ơi ! một dây hồng đỏ anh làm sao cột khéo quá thành một chuỗi đeo cổ hình trái tim , ở giữa góc tim là đoá hồng trắng và đỏ cạnh nhau , em mở đeo liền vào cổ, nước mắt tuôn dài vì quá cảm động ! Anh đã bỏ ra bao nhiêu giờ mà làm cho em xâu chuỗi đầy tình yêu này ?Em sẽ giữ gìn thật kỹ để dù hoa có héo đi với thời gian , em vẫn đeo vì đây là kỷ vật rất qui , hơn là hạt kim cương lớn nhất đời .
Vậy mới biết em là người con gái hạnh phúc nhất, em nhìn lại em trong gương , em có gì hơn ai , vậy mà em đã được anh chọn cho một chỗ ngồi thật cao : trên đỉnh tim anh !
Tối nay làm bài xong , em sẽ ngồi nắn nót thư tay cho anh , vì em biết anh rất thích những thư em viết tay hơn là gõ trên phím , em sẽ rán viết chữ thật đẹp 'hihihi! vì anh ưa trêu là em viết chữ mèo quào.
Chữ xấu cũng tại mỗi lần lấy cours phải nhanh chứ không thầy giảng lẹ quá không kịp viết .
Thôi em làm bài nghe, ngày mai có cái expo phải cho xong đêm nay vì phải nộp chấm điểm , và điểm sẽ tính vào kỳ thi nên em cố gắng . nếu có gì không hiểu , em sẽ gọi điện hỏi anh nghe .
Nhớ viết thư cho em .
Thương yêu
Em

lundi 23 août 2010

LÁ THƯ TÌNH THỨ TÁM



Cuối tuần rồi em đi chơi nhà bạn , em có viết cho anh thư và trước khi đi , em đạp xe qua bỏ vô thùng thư cho anh , sợ anh về không thấy thư em như mọi ngày , anh lại hờn . Trời ơi ! con trai chi mà hay hờn dữ rứa ? Hôm trước em kể cho anh nghe chuyện em đi học ra gặp T.; Nó rủ em đi uống café để hỏi bài làm cho ngày mai , vậy mà anh đã ghen với nó , thư em viết , anh không thèm đọc, để hai ngày sau nhớ em quá , chịu không nỗi mới mở ! hihihi Vậy mà còn kể cho em nghe .
Nhưng thôi , không sao vì yêu em nên anh mới ghen , nên em xí xóa tội ghen cho anh đó . Ẻm nói rứa chứ em cũng nhiều lần ghen với những người bạn gái của anh , em ghen luôn với những tình yêu cũ của anh, cũng tại anh thôi , tính anh lãng mạn quá làm răng em biết anh chỉ có mình em như anh nói ?Trong lúc đó anh biết tỏng tong tình em , yêu ai là yêu đến chết .
Hôm nay em không có bài nên bận áo đi chơi cho thoải mái cái đầu đang nhức vì thi cử .
Thứ ba mà phố xá cũng đông, em đi một vòng phố, đi hoài chứ không ra băng đá công viên ngồi hong nắng như hôm thứ sáu rồi .
Em thích hong nắng cho đen một xíu để da mặt đậm đà hơn , nhưng anh của em thì chỉ thích thấy em nõn nà , thich em mặc áo dài màu trắng hoặc tím , cứ nghĩ em còn là học trò Đồng Khánh mà thôi , anh cứ tìm hoài em qua tấm hình em mười sáu tuổi , trong lúc em đã gần gấp đôi . Khi mô anh đưa em đi chơi với anh , anh cũng bắt em thả tóc dài , cũng may em cũng thích tóc dài đó người thương ơi !
À, anh biết không ? lúc ni em đã tiến bộ hơn trước , vì ngày xưa , mỗi lần xa anh , em cứ nhắm mắt lại để thấy rõ khuôn mặt anh, còn chừ , em đi ngoài phố , giữa thiên hạ đông đúc như vậy , giữa ồn ào náo nhiệt , vậy mà em vẫn nghĩ được về anh hoàn toàn, tâm tư em không bị phân phối , anh biết tại răng không ? Vì độ tình yêu em dành cho anh đã đến tuyệt bực, cũng như em đã thiền đến đẳng cao Em mở mắt và tim vẫn thấy anh bên cạnh , nó rất vui nên nhiều khi đập rối loạn em phải lấy tay vuốt nó , dỗ dành nó .
Tối ni em sẽ ngủ sớm như anh dặn trong thư . Cũng lạ hỉ ? Từ một cô bé ngỗ ngáo điệu hạnh , lì lợm ( chữ của anh trong thư lúc mới quen em anh đọc bài tuỳ bút em viết về tuổi thơ mình !) vậy mà bây giờ em trở thành một hồ chứa lệ , nhạy cảm trong vòng tay anh .
Cũng vì thương anh quá chừng thôi . Nhưng đừng nghe em nói rứa mà ăn hiếp em nghe , ngày anh trêu em hờn , thì thơ em chỉ là những chuỗi pha lê dài đến bất tận đó .
Thôi , em đi ngủ , vì mai có cours sớm .
Nhớ anh và thương anh em không biết để mô cho hết đây . Mong em cũng sẽ nhận đủ từ anh .
Thương yêu
Em

Lá THư TÌNH THỨ CHÍN



Em vừa về đến Huế được 3 hôm Viết thư liền cho anh. Trời nóng lắm đó anh .Em về kỳ ni chỉ có một mình , ĐL nó không chịu theo em , ở lại SG chơi và đi Mã Lai với chị Thu . Em không muốn đi, chỉ muốn trở về Huế tìm lại kỷ niệm những ngày vui xưa có anh bên cạnh .
Em đang ở hotel Phượng Hoàng , gần Vỹ Dạ . Hôm qua có cháu Hiếu đến chở em về nhà Nội chơi .Nhà Nội chừ mợ P. đã bán cho một công ty gì đó em không biết tên rõ, họ đã mở quán ăn .
Hiếu và em vào ăn thử, cũng khá ngon , toàn hương vị Huế anh thích từ bánh bèo , bánh ướt , bánh bột lọc, bánh khoái ... và đặc biệt là những món chè .
Hiếu và em chọn bàn ngay bến , trong lúc chờ người bưng món ăn , Em thơ thần xuống cạnh bến , ngồi bên gốc cây cừ cổ thụ nghĩ đến anh.
Trời hơi có gió, rễ cừ bay bay như những sợi tóc , em lại nhớ ngày đó anh nói :
_ nhìn rễ cừ bay vướng. anh , anh tưởng như tóc em đang hôn lên mặt anh , thơm mùi lá chanh ướp chùm kết quá !
Đã bao lâu rồi mình đã thương nhau hả anh ? mình quên tính tuổi yêu nhau nên anh đếm hoài không ra hỉ !
Anh nhớ không ? lần đầu tiên em đưa anh về ra mắt ba mẹ và ông bà Nội , anh làm sao mà gia đình em quyến luyến anh chi lạ , nhất là mẹ em . Mỗi lần anh đang bận nói chuyện với Nội và ba, mẹ kéo em ra riêng nói :
T. nó quá dễ thương , con rán giữ tình yêu này cho lâu bền nghe con Mẹ mong hai đứa sẽ sống đời bên nhau đó . Nếu có chuyện gì là tại mi chứ không phải hắn mô , vì con gái mẹ hư lắm ! em chỉ cười , ôm tay mẹ và hứa sẽ rán giữ anh suốt đời .
Vậy mà nay gia đình không còn ai , em lại xa anh ; tuy biết mình vẫn là của nhau nhưng anh đi làm xa, lâu lâu vài ba tháng anh mới về thăm em .
Ẻm ngồi đây lâu lắm , ngồi nhớ những ngày sống với anh ở đây , anh còn nhớ mấy đêm trăng anh với em xuống bến ngồi trên cầu bằng thân cau không ?
Em rủ anh tắm nhưng anh không chịu , em đòi lội qua cồn Dã Viên bên kia sông bẻ bắp về luột ăn , nói xong em nhảy ùm xuống sông , anh hoảng hồn nhảy theo vì anh biết tính em ngang bướng , muốn chi là làm cho được, nhiều khi anh giận em , nhưng cũng vì tính ngang bướng nớ mà anh đã yêu em mà anh không hay !
Hai đứa lội qua sông , leo lên bờ , nhưng chưa chịu bẻ bắp , anh vòng tay ôm em , nhìn trời đầy sao , đố em biết tên những ông sao , và kể chuyện xưa cho em nghe . Trời đêm mát chi lạ, anh ngồi hát mấy bài ca dao cho em , tay anh vuốt tóc, em ngủ quên trong giọng êm êm của anh không biết bao lâu , anh lay nhẹ em biểu muốn bẻ bắp thì nhanh lên để còn lội về vì đã quá khuya , em trả lời anh bằng chiếc hôn dài .
Hiếu đi tìm em , vì người ta đã dọn thức ăn , sợ nguội .
Em đứng dậy đi theo cháu mà tiếc là kỷ niệm vừa bị dang dở . Em ngồi ăn , nước mắt cứ chực trào vì nhớ anh .
Em còn ở lại Huế vài bửa , tuần sau sẽ vô Nam , đi trở lại những con đường em đã đi với anh .
Viết đến đây , mắt em nhòa hẳn đi ; bao giờ cũng vậy , anh cứ mắng em là thư nào viết cho anh chữ cũng tèm lem mực vì nước mắt .
Những dĩa bánh ngon lành quá, vậy mà em nuôt không trôi , anh biết tại răng rồi . Em rán giã đò khen ngon cho cháu nó vui , nghĩ thầm , phải chi có anh bên cạnh !
Thôi , em ngừng thư đây , em hết khăn giấy rồi , quẹt vào tay áo vậy .Còn tới 3 tuần nữa em mới gặp lại anh , kỳ ni em về, anh nhớ giữ em thật lâu trong vòng tay anh nghe.
Thương yêu
Em

Lá THƯ THỨ MƯỜI





Hôm nay lại cuối tuần , răng ngày tháng chừ qua quá mau rứa hỉ ?
Chiều ni trời nắng chi lạ, em lại khoác áo lang thang ngoài phố . Chiều ni em có ít thì giờ quá, vì chiều ni em có "colle " nguyên 3 tiếng , ông thầy này khó chịu lắm , làm bài xong , nộp rồi mà vẫn không chịu cho mình về .Ngồi lại, còn hơn nửa giờ , chán quá , em xách giấy ra ngồi viết thư cho anh , ổng thấy em ngồi viết , chạy lại hỏi em làm bài tiếp hả ? Em trả lời tỉnh bơ:
_Da, con viết thư tình !
Ổng cười rồi đi chỗ khác .
Xong giờ học , em chưa muốn về nhà, vì trống vắng quá. Em đi lang thang tiếp, gặp mấy cô bạn cùng trường nhưng không cùng lớp rủ em đi ciné nhưng em không đi, muốn được tự do ra công viên ngồi nhớ anh cho đã !
Hồi trưa em ăn sandwich còn dư bánh mì, em xé nhỏ cho mấy con chim sẻ , chúng chắc đói hay sao mà nhào vô ăn , mấy cái mỏ nho nhỏ tụm lại gắp những mẩu bánh em quăng , thấy thương chi lạ, em lại nhớ câu anh hay nói
_Nhỏ chúm môi lại anh cho nụ hôn nào !
Em nhắm mắt , chu "mỏ " , nghe cái "chóc " mỗi khi anh trêu em cho em tức , em hờn ,ngoay ngoảy giả đò giận tí ti thôi , nhưng vẫn thèm nghe cái "chóc " thứ nhì , thứ ba ....Thường khi em nhắm mắt , em cảm thấy có vòng tay nào đó ôm vội cổ mình và tiếp theo là những chiếc hôn dài nghẹt thở, sau đó là đôi tay nào vò đầu tóc mình , ngó lại như ổ quạ . Lâu lâu còn tró khác nữa ; anh biểu em mở mắt thật lớn , biểu em đưa sát mặt gần mặt anh , em hỏi để làm chi rứa ?
Anh nói:
Anh muốn soi gương coi mặt anh có lọ nghẹ không ? vì mắt em là một tấm gương cho anh soi mặt và chải tóc ! Anh dễ thương ghê !
Có lần luc mới yêu em , anh nói nhìn mắt em , anh thấy luôn đằng sau mắt là tâm hồn em trong veo như mặt hồ mùa thu không gió .
Nhiều khi em nghĩ nếu anh muốn thành thi sĩ thì dễ thôi .
Có lúc thấy em nhõng nhẽo , anh nói: thiệt !dòm là biết con gái Huế liền , đa tình đa cảm , chỉ biết yêu và hay khóc nhè ! ừa , em rứa đó , rứa mà có người lại chui đầu vô yêu mới lạ chứ ! ai rứa anh hỉ ?
Lúc nãy em ngồi ngoài công viên, nhớ anh quá, em mở sac lấy hình anh ra nghía cho đã , hình anh luôn luôn nằm ngủ trong sac em , thiệt như bóng với hình vậy !
Có lần ngồi trong giờ học, em mở sac tìm cây viết , tay em tự nhiên tháo hình anh ra cho em nhìn, con bạn bên cạnh hỏi em ai vậy , em nói :
_anh tau đó , anh ở xa nên tau hay nhớ , tau bỏ hình anh vô !nó háy em một cái .
_ người tình thì nói phức cho rồi , bày đặt anh với em , tau
mệt mi quá !
Tối ni được thư anh , anh lại bỏ em ,đi mấy ngày ? 3 ngày , anh ác thiệt , em vừa mới đi xa về chưa được 1O ngày , anh lại bỏ đi với bạn , rứa mà lúc em cách anh một biển , anh lại than buồn , nào nhớ nào thương đủ hết đến độ tương tư . Đôi khi buồn quá, em muốn không thương anh nữa , nhưng không được , vì tim em anh đang giữ trong tay.
Em để cho anh đi chơi đó , nhưng bù lại , trước khi anh đi , anh phải nộp cho em một hộp lớn đựng triệu chiếc hôn thật nồng nàn và một là thư dài đến cuối chân trời , anh chịu không ?nếu anh không chịu , ngày anh về lại nhà, chỗ anh ở chỉ là một hồ nước mặn sâu hơn đại dương , em e đại dương còn có đáy , hồ nước mặn ni không có đáy luôn đó .
Buồn chi lạ, em nghĩ chơi với anh vài ngày đây , em đang thút thít nhưng không thèm anh dỗ tại ghét anh quá !
Nhớ gọi em nghe , 3 ngày dài quá em không chịu nỗi ! (hừm , rứa mà có người đòi ghét tui !) anh lại trêu tiếp hả ?
Nói chi thì nói , "người ta "vẫn yêu anh đó, chịu chưa !
Thương yêu
Em

LÁ THƯ TÌNH THỨ MƯỜI MỘT




Anh thương
lâu lắm rồi em chưa về thăm anh , hình như thiệt ra có mấy tháng , rứa mà em nghĩ như cả vạn triệu năm đã đi qua trong đời của mình Anh- Em .
Tại sao ? em không biết, hình như em có điều chi hời dỗi anh ? Anh đã hỏi em trong những lá thư anh vẫn gửi thật tinh tứ, đầy thương nhớ, mà em cứ khăng khăng không trả lời . Bửa ni anh vừa gửi lá thư dài , dài đọc đến cả một đêm chưa hết . lá thư ni của anh đã làm em thao thức trọn đêm , khóc hết nước mắt , hết luôn hộp khăn giấy , vì thương anh . Em biết mình vô lý , hờn những chuyện vu vơ , ghen tuông vô lối , mà anh đã nói với em nhiều lần là nếu em yêu thương anh thì tin anh , còn nếu không tin , thì đừng yêu nữa, có vậy mà anh đã bặt tin em trong nhiều ngày qua !
Anh biết tính em mà,thương là cho trọn , còn anh thì hay trêu cho em khóc . Anh vẫn biết tính em rất cứng rắn với đời nhưng lại rất mềm yếu trước anh .
nguyên đêm ni em thức , nằm trong bóng tối nghĩ đến anh , đến em , đến chuyện chúng mình , và để muốn hiểu tình yêu thương em dành cho anh có trọn hay còn giữ lại chút ít trong tim để có ngày còn lối thoát nếu em mất anh ?
Nhưng không ! em không còn chi nữa , em mở phòng tim , phía anh đầy ắp , và phòng còn lại máng nhện giăng đầy . Em vui quá, vì biết anh là tất cả cuộc đời em .
Mấy tháng ni , anh cứ ngỡ là em quên hẳn anh ? không ! chưa bao giờ em quên anh , dù chỉ là một khắc , em gói thắt tim mình lại để chờ xem em còn giã vờ không chịu viết thư trả lời anh , ? hôm ni thì em chịu thua , vì thật ra em nhớ anh chi lạ .Nhớ đến nỗi nguyên thân thể đau như bị kim chích khi em nghĩ đến anh , mà nghĩ đến anh em vẫn nghĩ 48/ 48 tiếng đồng hồ trong một ngày , cho nên em luôn luôn bị châm chích , tim mình như bị tay ai vặn cho ra nước , vì vậy mà đã bao Tsunami tràn vào , biến hồn em thành một biển pha lê mặn , cứ chực trào ra từng giây một trong ngày ;
Lâu ni anh vẫn vậy , ngày ngày nhìn biển ngóng trông em , anh vẫn tìm cánh chim bói cá đậu trên cột buồm những chiếc tàu thủy đi ngang qua biển anh đang đứng để xem có phài đó là em của anh ? Em đó anh ! con chim bói cá trên cột buồm là em đó, đậu theo tàu tìm anh, em đã đậu theo tàu từ lâu , đến nỗi gầy mòn vì đói khát , thấy anh , em muốn bay sà vào lòng tay anh , nhưng em mệt mỏi quá vì gió mưa, vì nhớ anh nên không còn đủ sức bay , sợ cánh em sẽ gập lại và rơi chìm vào biền .
Hôm ni , thư anh đến , bói cá đã lấy lại được sức, đủ để em bay được đến trong tay anh . Chờ em . Tim bói cá, ai mới nhìn tưởng nhỏ xíu vì nhìn thân bé bỏng của em , nhưng thật sự , tim nó lớn lắm , chứa đầy ắp thương yêu dành cho anh .
Thôi em ngừng , anh đã hiểu em rồi hỉ ?
Chừng một kắc ngắn nữa, anh mở bàn tay anh ra, sẽ thấy chú chim bé sà vào đúng giữa lòng tay anh và sẽ nằm yên đó cho đến suốt đời .
Thương nhớ nhiều chi la.
Em