lundi 23 août 2010

LÁ THƯ TÌNH THỨ TÁM



Cuối tuần rồi em đi chơi nhà bạn , em có viết cho anh thư và trước khi đi , em đạp xe qua bỏ vô thùng thư cho anh , sợ anh về không thấy thư em như mọi ngày , anh lại hờn . Trời ơi ! con trai chi mà hay hờn dữ rứa ? Hôm trước em kể cho anh nghe chuyện em đi học ra gặp T.; Nó rủ em đi uống café để hỏi bài làm cho ngày mai , vậy mà anh đã ghen với nó , thư em viết , anh không thèm đọc, để hai ngày sau nhớ em quá , chịu không nỗi mới mở ! hihihi Vậy mà còn kể cho em nghe .
Nhưng thôi , không sao vì yêu em nên anh mới ghen , nên em xí xóa tội ghen cho anh đó . Ẻm nói rứa chứ em cũng nhiều lần ghen với những người bạn gái của anh , em ghen luôn với những tình yêu cũ của anh, cũng tại anh thôi , tính anh lãng mạn quá làm răng em biết anh chỉ có mình em như anh nói ?Trong lúc đó anh biết tỏng tong tình em , yêu ai là yêu đến chết .
Hôm nay em không có bài nên bận áo đi chơi cho thoải mái cái đầu đang nhức vì thi cử .
Thứ ba mà phố xá cũng đông, em đi một vòng phố, đi hoài chứ không ra băng đá công viên ngồi hong nắng như hôm thứ sáu rồi .
Em thích hong nắng cho đen một xíu để da mặt đậm đà hơn , nhưng anh của em thì chỉ thích thấy em nõn nà , thich em mặc áo dài màu trắng hoặc tím , cứ nghĩ em còn là học trò Đồng Khánh mà thôi , anh cứ tìm hoài em qua tấm hình em mười sáu tuổi , trong lúc em đã gần gấp đôi . Khi mô anh đưa em đi chơi với anh , anh cũng bắt em thả tóc dài , cũng may em cũng thích tóc dài đó người thương ơi !
À, anh biết không ? lúc ni em đã tiến bộ hơn trước , vì ngày xưa , mỗi lần xa anh , em cứ nhắm mắt lại để thấy rõ khuôn mặt anh, còn chừ , em đi ngoài phố , giữa thiên hạ đông đúc như vậy , giữa ồn ào náo nhiệt , vậy mà em vẫn nghĩ được về anh hoàn toàn, tâm tư em không bị phân phối , anh biết tại răng không ? Vì độ tình yêu em dành cho anh đã đến tuyệt bực, cũng như em đã thiền đến đẳng cao Em mở mắt và tim vẫn thấy anh bên cạnh , nó rất vui nên nhiều khi đập rối loạn em phải lấy tay vuốt nó , dỗ dành nó .
Tối ni em sẽ ngủ sớm như anh dặn trong thư . Cũng lạ hỉ ? Từ một cô bé ngỗ ngáo điệu hạnh , lì lợm ( chữ của anh trong thư lúc mới quen em anh đọc bài tuỳ bút em viết về tuổi thơ mình !) vậy mà bây giờ em trở thành một hồ chứa lệ , nhạy cảm trong vòng tay anh .
Cũng vì thương anh quá chừng thôi . Nhưng đừng nghe em nói rứa mà ăn hiếp em nghe , ngày anh trêu em hờn , thì thơ em chỉ là những chuỗi pha lê dài đến bất tận đó .
Thôi , em đi ngủ , vì mai có cours sớm .
Nhớ anh và thương anh em không biết để mô cho hết đây . Mong em cũng sẽ nhận đủ từ anh .
Thương yêu
Em

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire