lundi 23 août 2010

Lá THư TÌNH THỨ CHÍN



Em vừa về đến Huế được 3 hôm Viết thư liền cho anh. Trời nóng lắm đó anh .Em về kỳ ni chỉ có một mình , ĐL nó không chịu theo em , ở lại SG chơi và đi Mã Lai với chị Thu . Em không muốn đi, chỉ muốn trở về Huế tìm lại kỷ niệm những ngày vui xưa có anh bên cạnh .
Em đang ở hotel Phượng Hoàng , gần Vỹ Dạ . Hôm qua có cháu Hiếu đến chở em về nhà Nội chơi .Nhà Nội chừ mợ P. đã bán cho một công ty gì đó em không biết tên rõ, họ đã mở quán ăn .
Hiếu và em vào ăn thử, cũng khá ngon , toàn hương vị Huế anh thích từ bánh bèo , bánh ướt , bánh bột lọc, bánh khoái ... và đặc biệt là những món chè .
Hiếu và em chọn bàn ngay bến , trong lúc chờ người bưng món ăn , Em thơ thần xuống cạnh bến , ngồi bên gốc cây cừ cổ thụ nghĩ đến anh.
Trời hơi có gió, rễ cừ bay bay như những sợi tóc , em lại nhớ ngày đó anh nói :
_ nhìn rễ cừ bay vướng. anh , anh tưởng như tóc em đang hôn lên mặt anh , thơm mùi lá chanh ướp chùm kết quá !
Đã bao lâu rồi mình đã thương nhau hả anh ? mình quên tính tuổi yêu nhau nên anh đếm hoài không ra hỉ !
Anh nhớ không ? lần đầu tiên em đưa anh về ra mắt ba mẹ và ông bà Nội , anh làm sao mà gia đình em quyến luyến anh chi lạ , nhất là mẹ em . Mỗi lần anh đang bận nói chuyện với Nội và ba, mẹ kéo em ra riêng nói :
T. nó quá dễ thương , con rán giữ tình yêu này cho lâu bền nghe con Mẹ mong hai đứa sẽ sống đời bên nhau đó . Nếu có chuyện gì là tại mi chứ không phải hắn mô , vì con gái mẹ hư lắm ! em chỉ cười , ôm tay mẹ và hứa sẽ rán giữ anh suốt đời .
Vậy mà nay gia đình không còn ai , em lại xa anh ; tuy biết mình vẫn là của nhau nhưng anh đi làm xa, lâu lâu vài ba tháng anh mới về thăm em .
Ẻm ngồi đây lâu lắm , ngồi nhớ những ngày sống với anh ở đây , anh còn nhớ mấy đêm trăng anh với em xuống bến ngồi trên cầu bằng thân cau không ?
Em rủ anh tắm nhưng anh không chịu , em đòi lội qua cồn Dã Viên bên kia sông bẻ bắp về luột ăn , nói xong em nhảy ùm xuống sông , anh hoảng hồn nhảy theo vì anh biết tính em ngang bướng , muốn chi là làm cho được, nhiều khi anh giận em , nhưng cũng vì tính ngang bướng nớ mà anh đã yêu em mà anh không hay !
Hai đứa lội qua sông , leo lên bờ , nhưng chưa chịu bẻ bắp , anh vòng tay ôm em , nhìn trời đầy sao , đố em biết tên những ông sao , và kể chuyện xưa cho em nghe . Trời đêm mát chi lạ, anh ngồi hát mấy bài ca dao cho em , tay anh vuốt tóc, em ngủ quên trong giọng êm êm của anh không biết bao lâu , anh lay nhẹ em biểu muốn bẻ bắp thì nhanh lên để còn lội về vì đã quá khuya , em trả lời anh bằng chiếc hôn dài .
Hiếu đi tìm em , vì người ta đã dọn thức ăn , sợ nguội .
Em đứng dậy đi theo cháu mà tiếc là kỷ niệm vừa bị dang dở . Em ngồi ăn , nước mắt cứ chực trào vì nhớ anh .
Em còn ở lại Huế vài bửa , tuần sau sẽ vô Nam , đi trở lại những con đường em đã đi với anh .
Viết đến đây , mắt em nhòa hẳn đi ; bao giờ cũng vậy , anh cứ mắng em là thư nào viết cho anh chữ cũng tèm lem mực vì nước mắt .
Những dĩa bánh ngon lành quá, vậy mà em nuôt không trôi , anh biết tại răng rồi . Em rán giã đò khen ngon cho cháu nó vui , nghĩ thầm , phải chi có anh bên cạnh !
Thôi , em ngừng thư đây , em hết khăn giấy rồi , quẹt vào tay áo vậy .Còn tới 3 tuần nữa em mới gặp lại anh , kỳ ni em về, anh nhớ giữ em thật lâu trong vòng tay anh nghe.
Thương yêu
Em

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire