samedi 30 avril 2011

KHI XA HUẾ


* Tặng Lida, Thương Yêu, HĐTA và bạn bè.

Tạm biệt Huế! Ta kiếp người phiêu lãng
Nên giã từ giọt mưa bấc đầu xuân
Trời Cố-đô nhuộm dần màu ảm đạm
Cỏ cây chưa đủ ấm để nảy mầm

Gió bấc lạnh se dần từng sợi tóc
Hơn tháng trời cơn rét cắt thịt da
Nụ mai Tết chưa kịp phơi để nở
Giờ ngậm ngùi trong nỗi nhớ thiết tha!

Thần-kinh ơi! Một thời trong ly loạn*
Nước dòng Hương đã lịm tím nỗi đau
Ba mấy năm rồi … Huế chưa tỉnh giấc
Vết sẹo thời gian có xóa hết bao giờ!

Một chút nhớ, chút thương người yêu Huế
Gởi về ai đã lưu lạc phương xa
Thời gian có khoác xiêm y lộng lẫy
Vẫn còn trong tim dấu ấn chưa nhòa

Tạm biệt Huế, trở về miền đất đỏ
Trời Cao nguyên còn nắng ấm thơm lành
Dù năm tháng bao nổi chìm đày đọa
Trong tim ta. Huế còn đó những ân tình!

* Tết Mậu Thân (1968)
Trước giờ xa Huế, 12-02-2011
Dzạ Lữ Kiều

mardi 26 avril 2011

BƯỚC CHÂN CỦA BÓNG


khuya mười sáu - trời xanh, trăng rất sáng
nhờ cơn mưa vừa tạnh cuối chiều nay
chắc giờ này, bên em trăng mới lặn
em giấc nồng hay mắt nhớ đang cay?

anh đang đi theo bước chân của bóng
trên con đường em chỉ biết qua thơ
những cuộc hẹn giữa tình như tiếng vọng
thăm thẳm sâu mà mãi một đời chờ!

Cao Nguyên

ĐƯA EM VỀ THĂM HUẾ


Từ dạo xa em, anh buồn không đếm tuổi,
Từ khi xa Huế, anh chẳng đợi mùa thu.
Tình vụt đi như chim trời bay mỏi,
Ðâu có ngờ nay đọng giữa tờ thư !

Em bảo anh đưa em về thăm Huế,
Ðể chúng mình ngó lại thuở xuân xanh.
Giọt sương mai còn đọng ở trên cành,
Anh ngậm ngùi hong khô dòng lệ nhỏ.

Chuyện tình xưa anh mãi hoài trăn trở,
Nẻo đường trăng Vỹ Dạ dễ gì quên!
Nét môi thơm chùng xuống giữa trời đêm,
Nhặt dư hương anh mang về Thành Nội.

Thăm trường xưa, hàng phượng già đứng đợi,
Ghế đá buồn trông ngóng đã từ lâu.
Ngồi nơi đây, câu nói ngọt tình đầu,
Anh và em nỡ nào phai kỷ niệm?

Dòng Hương Giang cũng vui mừng xao xuyến,
Sẽ nghiêng mình soi áo trắng em bay.
Nắm tay em gầy guộc tháng năm dài,
Anh cảm ơn tình mơ vừa nối lại.

Man Ho

PHÍM ĐÊM


mỗi ngày mong một hừng đông
mỗi đêm chọn một phím lòng ru em

à ơi! đời chảy dòng êm
ngủ đi tình hỡi bên thềm tịnh yên
quên đi mây gió lụy phiền
xoa tâm nõn ngọc hôn triền sóng thơ

à ơi! tình dậy xuân mơ
nở đi hoa hỡi nhụy chờ chót môi
uống rung tận vị bồi hồi
tràn cơn hoan lạc ngập lời chữ tôi

yên nghe hạnh phúc nhẹ trôi
qua từng nốt lặng tuyệt vời phím đêm
cám ơn hào phóng dòng em
xuôi theo nhịp chảy rót thêm ý vào!

Cao Nguyên

TÌNH XA



· Tặng ĐH

Nợ em, một nụ ân tình
Từ khi hai đứa buộc mình vào thơ
Tôi gom ý tưởng chiều mưa
Trả bao nhiêu kiếp cho vừa lòng em(?)

Con đường “long não” lá quen
Lao xao dưới gót chân mềm còn không (?)
Áo dài bay, thắp trắng lòng
Nón nghiêng che mắt… Em mong chi hè?!

Dòng Hương chắc đã trộm nghe
Lối xưa hai đứa “mô-tê” cạn lòng
Tóc mây xỏa, dựa vai tròn
Hương bồ kết thấm trên con đường về

Giờ em xa, ngút trời quê
Phố thành hoa lệ … bên lề níu chân!
Có còn thương nhớ dòng sông
Bao mùa nắng đục, mưa trong lỡ bồi!

Tôi con chim sáo khản lời
Từng đêm dựa bóng nghe đời xuân phai
Bến xưa tìm lại gót hài
Em lưu dấu của những ngày qua sông

Trăng lên, gió nhẹ xao lòng
Chợt nghe tiếng sóng dậy trong tim mình
Xin Hương Giang ý niệm lành
Đừng để giọt mắt nhòa tình Em – Tôi!

Cao Nguyên phố, 10-3-2011
Dzạ Lữ Kiều

DUYÊN HUẾ


quote: … (tho đh)
Tóc nào nghiện áo lãng du
Đã thôi óng mượt đợi chờ vì mong
Gió bay những chấm phượng hồng
Rơi nằm ngay dấu anh mừng môi em

Ơi Hương! Chảy những nhớ anh
Nhẹ hơn tiếng khóc mưa đêm Nguyệt Biều
Quắt quay thèm lá thư yêu
Người xa có hiểu Huế nhiều héo hon?
đht

DUYÊN HUẾ

Từ khi lạc nụ môi hôn
dòng Hương lịm sóng nỗi buồn dâng cao
tóc thôi bay, giữa đời nhau
chỉ còn nỗi nhớ cồn cào mòn đêm

Đời tôi như giọt sương mềm
lăn trên ngọn cỏ đi tìm dấu xưa
bao nhiêu tháng đợi năm chờ
nén vào tim mãi đến giờ còn đau!

Em cánh chim, lạc mất nhau
tưởng chừng bão tố cuốn vào đời thơ
Hương ơi, dòng nước vỗ bờ
như Trường Tiền đợi từng giờ áo bay…

Nỗi niềm xưa… Huế ngày nay
xin em giữ mãi nét đầy hiền ngoan
một mai trời tạnh, bão tan
đôi ta sánh bước cùng sang Nguyệt Biều

Quê em đó… quít, dâu nhiều
tôi người lữ khách một chiều qua sông
chỉ mang theo một tấm lòng
và, con tim nhỏ sau cùng tặng em!

Từ phố núi, 13-3-2011
Dzạ Lữ Kiều

GẶP MỘT NGƯỜI NGHI RẤT HUẾ


có phải em là Công Tằng Tôn Nữ...
vừa liếc qua ta đã nhận ra ngay
đôi mắt Huế hữu duyên vì biết háy
nét đài trang trong dáng nhíu lông mày
vẫn lộng lẫy hai bàn chân líu quíu
giữ cửa đời khép nép vấp lên nhau
áo dài trắng bỏ quên trong thành nội
lúng túng tay hồng ,thừa trước dư sau
ta xin lỗi từng người cùng đợi buýt
tiến lên dần và đứng sát lưng em
áo nỉ xanh khăn len choàng mấy lớp
vẫn ngây ngây mùi da thịt kinh thành
em linh tính hay tình cờ quay lại
ta có lầm không đó hỡi Thừa Thiên
đôi mắt đen ai dạy em háy nguýt
ta bụi đời bỗng chốc mất tự nhiên
môi muốn hỏi, mắt muốn chào, nhưng ngại
em trang nghiêm kiểu cách một thời xưa
quanh quẩn ngó, rồi dòm ta, đánh gía
'thằng cha này sao nhớn nhác khó ưa ?'
đơn giản thế? chớ em không phát giác ?
trong mắt ta trường Quốc Học trang nghiêm
nơi em đã có một thời ngong ngóng
một cái gì đã làm mới trái tim em
cũng chẳng thấy kệ sách dài Ưng Hạ
mùi ô mai vướng bìa sách giáo khoa
trang báo mới thơm bài thơ rất lạ
đã thay em vơ vẩn thở ra
cũng chẳng thấy những góc bàn ấm cúng
hương cà phê chen hương tóc cô Dung
chưa biết yêu cớ sao như hờn giận
hay vô duyên ghen bóng gío không chừng !
còn nhiều nữa có cả ngàn hình ảnh
sáng Bao Vinh chiều Thượng Tứ theo người
đã mấy bận lẽo đẽo về Mang Cá
Phu Vân Lâu mưa vuốt mặt trông trời
xin hãy nói cho ta nghe ' răng rứa'
còn trên môi đang chôn dưới màu son
tui đâu dám làm O buồn đó nợ
bởi gặp O, Huế chợt sống trong hồn

Luân Hoán

samedi 23 avril 2011

VẦN THƠ RƠI GIỮA AO BÈO



Ngày xưa em xõa tóc thề
Che nghiêng nón lá đi về sớm trưa.
Chân khua mấy nhịp cầu dừa
Gió lay tà áo cho vừa nhớ nhung.

Dưới ao bông súng thẹn thùng
Nằm im giấu mặt soi chung gương trời.
Mãi nhìn con bướm rong chơi
Vô tình em lỡ đánh rơi nụ cười .

Rặng dừa buồn mãi không thôi
Chẳng qua là giận giùm tôi đó mà !
Thế rồi tình đã phôi pha,
Chìm theo lửa loạn chia xa một đời.

Nay làm thân nhạn đơn côi
Tôi về tìm vớt môi cười tuổi thơ.
Ao bèo chua xót ngẩn ngơ :
Dấu xưa mất dạng, xin chờ kiếp sau…

Man Ho

ĐOÁ HỒNG TÍM



anh gởi em một đóa hoa hồng tím
gợi nhớ về thời xa vắng dễ thương
tuổi mộng mơ ngọt lịm góc sân trường
áo dài trắng núp sau cành phượng đỏ

cái thuở ấy bây giờ anh vẫn nhớ
gọi tên nhau lòng cũng thấy rộn ràng
mê thơ tình mượn sách chép từng trang
e ấp ủ hương tình trong sách vở

thư nắn nót gởi cho nhau từng chữ
xao xuyến yêu má thẹn đỏ hây hây
bữa hẹn hò tay mới chạm vào tay
lời run rẩy và tim nghe lỗi nhịp

có mấy lần anh về thăm Quốc Học
thư viện buồn ngồi đọc sách, nhớ em
chiều thả bộ ngang qua trường Đồng Khánh
nhìn vào sân như thấy bóng em xưa

rồi xa cách giữa dòng đời thác lũ
anh và em trôi tận bến sông xa
tuổi mơ hồng, tình mộng vẫn thiết tha
cô đọng lai thành dòng thơ tưởng nhớ

bao nhiêu năm xa, giờ còn gặp gỡ
nhận tin vui anh cứ ngỡ mình mơ
qua trầm thăng suốt ngần ấy đợi chờ
ta nhặt lại những dòng thơ thuở nọ

em không thích hoa hồng tình rộn đỏ
lời tiên tri mở ngõ cuộc tình em
kỷ niệm về thương nhớ lại dậy lên
em muốn hôn một đóa hồng rất tím!

Cao Nguyên

LỜI THẦM


em hồn cỏ lạnh dưới chân
ngày xưa guốc mộc mấy lần ngõ xanh
bóng đo sợi tóc nghiêng mình
ngỡ con chim cút gọi tình với trăng

cũng đành một thủa băn khoăn
so đo câu hỏi được chăng cùng người
tưởng mình lỡ vụng niềm vui
giữa thong dong cả nụ cười hồn nhiên

rủi mai còn chút hão huyền
từ khung cửa hẹp rộng miền nhớ nhau
mạc phương đình

BÓNG - EM


mơ đi qua chỗ từng qua
gặp em - chiếc bóng - mừng ta trở về
ôm nhau bóng kể lời mê
thời gian vụt lớn tầm che khỏi đầu

hèn chi ta, tóc bạc màu
bay ngang tầm mắt mà hầu không hay
và em - bóng đã dường gầy
ôm ta không trọn vòng tay thuở nào!

Cao Nguyên

TÀN TRO NGÀY CŨ


đêm gọi gió chạy dài theo phố lặng
mảnh liềm trăng cuối tháng đứng cô đơn
lòng bỗng rớt sâu xuống cùng hoang vắng
đợi tin em như ngày tháng chập chờn

phố đang ngủ khi thời gian vẫn thức
em và xuân giờ đuổi dấu chân ta
vùng tuổi trẻ đang ngọt ngào ray rứt
theo ngày đi mang nỗi nhớ bay xa

phía bên em nắng xưa đầy như lụa
lá me bay trong buổi hẹn trưa nào
trên vai nhỏ áo thơm màu cỏ úa
người đợi người xa mắt lạ chiêm bao

chút bỡ ngỡ ban đầu đang lắng xuống
ấm bàn tay câu gần gũi bâng khuâng
ngày tháng đợi như mê lầm tưởng tượng
gọi nhau về tặng nốt chút thanh tân

ơi đêm nay chân buồn rong phố ngủ
nghĩ về em từ khoảng nhớ không gian
xin giữ lấy, trăng ơi ngàn ấp ủ
cho mùa xưa ấm lại mảnh tro tàn.

mạc phương đình

samedi 16 avril 2011

MÀU TÍM HOA PHƯỢNG




Nhìn hoa tím, nhớ người thương năm cũ
Sắc dịu dàng trên cành lá xanh xao
Giọt sương buồn trên hàng cây ủ rũ
Chợt nhớ về…một hình ảnh ly tao

Niềm thương mến dâng trào như sóng cảm
Đem tin yêu vào giấc mộng liêu trai
Anh đã đến với nụ hôn nồng thắm
Ướp vào tim hương vị của men say

Chung quanh em rạt rào bao nhịp sống
Hoa lá cười trong gió thoảng hương đưa
Dòng suối nhỏ nô đùa theo lối mộng
Gởi vào tim những hình bóng xa xưa

Anh đã đến nâng niu từng cánh mỏng
Nét dịu dàng gây xúc động hồn thơ
Lời âu yếm gợi bao điều ươm mộng
Nhốt vào hồn hoa lá của trời mơ

Đi từng bước chưa bao giờ vội vã
Lá vàng rơi khi nhuộm cả trời thu
Buồn mênh mang hồn rơi vào biển cả
Sóng rì rầm giữa mưa gió âm u

Sóng có chuyển nhưng lòng không thể dứt
Bóng hình anh muôn thuở chẳng hề phai
Để nhiều đêm, giật mình em bật khóc
Nhớ về anh sỏi đá đã bao ngày

Em vẫn biết tình mình không trọn vẹn
Vì cuộc đời còn lắm chuyện thương đau
Em không trách, không phiền anh lỗi hẹn
Có bao giờ anh làm khổ em đâu !!!

Nguyễn Gia Linh

O QUAI NÓN TÍM


o thiếu nữ tóc dài quai nón tím
áo chiều ni nắng quái thả trắng đường
guốc gõ nhịp tiếng ve buồn hoa phượng
làm hồn đây khờ khạo hát bâng quơ

o che nón cười duyên khoe hạt gạo
cho đây vay một hạt đễ no lòng
sợ đêm về trăng rẽ phố hàng mơ
o lạ lẫm nghe đây ngâm thơ tặng

o cứ nguýt háy - cứ lườm - cứ liếc
miễn o đừng biền biệt trốn nơi mô
cho đây đứng chờ dài ngoài cổng lớp
cứ thẫn thờ - ngập ngừng bụi phấn nhơ

theo o suốt ngang trường ngày hai buổi
ngóng cổ chờ... khói thuốc thả vòng quay
mắt đăm đăm theo o với bạn bè
chẳng dám gọi - dù chỉ lời thăm hỏi

o thoáng đi qua - chẳng nhìn - chẳng ngó
chẳng đoái hoài chi đến gã khờ si
những ngã đường cũng năm bảy lối đi
Sao lòng đây chỉ … o quai nón tím

thebestĐonguyen

lundi 4 avril 2011

ĐÃ LỠ THEO ANH


đã lỡ theo anh vào ngọn sóng
đêm buộc thời gian sống với thơ
mãi mãi em làm người ngắm mộng
thầm ghi trên đỉnh ảo vô bờ

đã lỡ theo anh vào giữa chuyện
một ngày có kẻ nhận phong thư
mấy trang đầy chữ in lưu luyến
vào tay tình khúc chảy ngẩn ngơ !

đã lỡ theo anh nuôi tình cảm
hiên tình em không giấu làm chi
để lúc đề thơ không sợ cấm
ngồi say bình tửu ướp hương thi