Ngày xưa em xõa tóc thề
Che nghiêng nón lá đi về sớm trưa.
Chân khua mấy nhịp cầu dừa
Gió lay tà áo cho vừa nhớ nhung.
Dưới ao bông súng thẹn thùng
Nằm im giấu mặt soi chung gương trời.
Mãi nhìn con bướm rong chơi
Vô tình em lỡ đánh rơi nụ cười .
Rặng dừa buồn mãi không thôi
Chẳng qua là giận giùm tôi đó mà !
Thế rồi tình đã phôi pha,
Chìm theo lửa loạn chia xa một đời.
Nay làm thân nhạn đơn côi
Tôi về tìm vớt môi cười tuổi thơ.
Ao bèo chua xót ngẩn ngơ :
Dấu xưa mất dạng, xin chờ kiếp sau…
Man Ho
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire