vendredi 9 mars 2018

XIN CHO MỘT LẦN ĐƯỢC CẢM ƠN ANH





Thưa Chú Trường An và các Anh Chị Em của nhóm

Thưa, cả đời con cho đến bây giờ, chưa bao giờ có ai gọi rủ con đi viếng nghĩa trang bao giờ, và nếu ai có rủ con cũng từ chối vì con từ bé vẫn chúa sợ ma.
Vậy mà có một cái gì thật lạ khi em Phạm Văn Lộc gọi hỏi muốn rủ con đi thăm Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hoà, con bằng lòng ngay không đắn đo.
Ngày hôm sau Lộc lên SàiGòn đón con. Đến nghĩa trang, Lộc chở con đi thăm một vòng gần hết nghĩa trang, nghĩa trang thật im lìm buổi trưa, nếu không có một cảnh vệ phe chiến thắng chạy xe máy theo sau như cái đuôi, không biết để làm gì!

Con cảm nhận được một cảm xúc an bình và thân thương. Sau đó, Lộc ngưng xe để 2 chị em lên thắp hương ở Nghĩa Dũng Đài, chụp cho con vài tấm ảnh để con làm kỷ niệm ngày con về lại Pháp. Xong Lộc chở con đến lot G5, bảo con cứ đi thăm các ngôi mộ trong lúc Lộc đi dọn lá trên các ngôi mộ gần đấy. Trước khi Lộc đi dọn lá cây rơi trên các ngôi mộ, Lộc có đứa con đến thăm 2 ngôi mộ của 2 Tướng ....trong Lot I_2, một trong 2 mộ bia đá cũng đã bể đi một góc trên đầu góc phải của tấm bia.
Con đi lang thang nhìn những dãy mộ có cái còn hơi nguyên vẹn nhưng cũ kỹ, nước sơn và chữ khắc trên tấm bia có khi sờn, tróc sơn, có khi mòn không còn đọc được tên người nằm dưới mộ, có khi bia bị gãy đi một phần...có những ngôi mộ chưa bao giờ được thân nhân thăm viếng bao giờ, cỏ mọc vàng và bị nước mưa xoi gần không còn gì, tiêu điều thật tội, nghĩ người dước lòng đất chắc sẽ cảm thấy lạnh lẽo không một lần hương khói cho đỡ tủi buồn. Nhìn thấy trước mắt, con buồn muốn khóc  luôn. 
Con vừa đi vừa nghĩ không biết gia đình những người ở lại đây còn hay mất, hay đã đi tìm tự do ở đâu nên mới không thăm viếng? Tội nghiệp và thương cho những người nằm dưới đất, con nhìn kỹ, có những người lính chết rất trẻ, họ đã vì quê hương mà hy sinh cả tuổi trẻ, gia đình...rồi bây giờ linh hồn họ thui thủi một mình, chỉ còn linh hồn đồng đội an ủi nhau...
Sau đó Lộc trở lại tìm con, muốn đưa con đi thăm một quang cảnh rất huyền diệu hình như ở Lot E5 thì phải vì khu đất này rất nhiều cây cối rậm rạp hơn.
Con nhớ rõ hôm đó trời trưa rất nắng nóng, không một chút gió, chung quanh 2 chị em, không có một chiếc lá nào rung rinh cả. Lộc đưa con đến gần đó, ở phía những cây bên tay phải cao thật cao, Lộc bảo con thử nhìn lên trên ngọn cây con sẽ thấy gì, nghe lời, con ngẩn nhìn, bỗng con rùng mình ớn lạnh: Trên cao chót vót ngọn, tất cả các lá cây đang lay động như có nhiều gió thổi ngang. Con trả lời Lộc là con thấy như có ai đang rung ngọn cây cho lá lào xào...Lộc bảo con:
_Chị đã thấy được sự lạ này là tại chị có niềm tin có sự  sống của thế giới bên kia, và trái tim chị đẹp và chân tình, vì không phải ai đến đây cũng nhìn thấy như vậy. Lộc nói tiếp, như các anh linh Tử Sĩ muốn cho mình thấy là họ vẫn đó và mong mình không quên họ.
Xong hai chị em quay về Lot G5, nơi đây mấy dãy mộ này đã được trùng tu, phết sơn trắng, ngay hàng thẳng lối thật mới, vì hôm nay là ngày anh chị em đến cúng để nhận 277 mộ đã hoàn tất.
Trong lúc đợi 2 giờ trưa các anh chị đến mang hoa cắm mộ và thắm hương đèn và làm lễ nhận các phần mộ này, thấy ở cuối dãy có vài gia đình thân nhân của người nằm đây, chúng con đến hỏi thăm. Xong họ xếp đồ đạc chào đi về, chưa kịp gì cả thì trời bỗng đổ một cơn mưa lớn chưa từng thấy, hai chị em ướt và lạnh, nên chạy đến ngôi mộ cũ cuối cùng vái vài lạy xin người dưới mộ tên là Võ Văn Nô cho đụt đỡ mưa.

Lộc nói con:
_ Anh linh các Tử Sĩ đã đón nhận chị đó, xáng cơn mưa xuống cũng như lần chị vào xin được " baptisée ".
Và con lại càng tin có anh linh của Tử Sĩ trong không gian này, rất linh thiêng.
Chờ tạnh mưa, các anh chị cũng vừa đụt mưa xong, mang hoa  hương đèn và thức cúng đến, con cũng lăng xăng giúp mọi người...,
Cho dù con không hề sống trong cuộc chiến bao giờ, nhưng con cũng thuộc về gia đình lính như Thủy đã giới thiệu về con với Chú.
Hôm đó con đã có dịp gặp nhiều anh chị em của nhóm; và mừng thấy họ đón nhận con với nhiều cảm tình.

Con ở xa quá, nửa quả địa cầu Chú ơi, không có nhiều dịp để giúp tiếp mọi người tu bổ lại nghĩa trang như quét lá, đốt lá, nhổ cỏ, thắp hương ...con chỉ còn biết cầu nguyện hay giúp Thủy được gì Thủy cần con giúp đỡ thôi.
Giờ đây con đã thấy và hiểu được những gì mình chỉ cảm nhận với tim mình, sẵn trước đây con vẫn có nhiều cảm tình với lính VNCH, bây giờ cảm tình này lại càng lớn thêm lên, con sẽ không bao giờ quên họ Chú ơi. Con mong còn dịp trở lại đây nhiều lần nữa. Con sẽ nhớ mãi những anh linh Tử Sĩ đã bỏ mình vì quê hương, và thấy bất nhẫn khi đã bao nhiêu năm qua rồi mà vẫn còn bị phe chiến thắng đối xử thật vô nhân đạo!
Con kính chúc Chú và các anh chị của nhóm nhiều sức khoẻ để tiếp tục chuyện trùng tu nghĩa trang cho những hương hồn các anh linh Tử Sĩ được ấm lòng hơn.
Phần con, con sẽ không bao giờ quên và từ xa, vẫn cầu nguyện cho họ.
Cám ơn Lộc đã cho chị cái may mắn được thăm nghĩa trang, mong Lộc đủ sức để lo tiếp vì chị biết Lộc rất xứng đáng được mọi người thương mến, trong đó có chị.
Kính thư Chú Trường An và cả nhóm.

đông hương