dimanche 27 septembre 2015

đứng trước biển...em thấy đời nhỏ bé
 hạt sóng vỗ bờ mang hạnh phúc đơn sơ
 hoàng hôn chậm sợi tơ vàng 
lên cát
 thuyền có về hay giấc mộng băng ngang
 
 sóng thêu dệt ước mơ ngày khô rát
 phố và người ai hiểu được lòng em
 đứng trước biển dâng nỗi niềm trầm mạn
nhức nhối lòng gió cào cấu đêm đen
 ngày đã khuất quá khứ vào năm tháng
 chạm tay rồi....nghe biển nhớ cong vênh
 anh như sóng cứa tim em đau nhói 
biển và người...giết em thật dịu êm... 
 
LP

samedi 26 septembre 2015

ANH NỢ EM _MỘT MÙA THU chân trần anh chạm lá thu nghe trong lời gió điệu ru qua mùa nồng nàn hơi thở nhặt thưa thu buông áo mỏng dư thừa mắt môi dài tay anh nối tuổi trời hỏi trong bóng lá thu ơi có sầu nhớ người lời hẹn mùa sau về đem tình lại thuở nào dấu yêu phải chi là nắng ban chiều ôm em tan loãng dặt dìu khói sương hóa thân nhánh cỏ bên đường trân châu líu ríu nhẹ vương áo tà hoàng hôn buông xuống la đà xin em nợ một thềm hoa giáo đường
ta say trong giấc mơ quá khứ có rượu...giai nhân ...phút diễm tình để khi tỉnh dậy hồn như đã chôn vùi trong bầu ngực lưu linh
 
ta mơ vạt áo vừa rơi xuống có những đường cong của núi đồi
 thon thả một lần trăng cúi xuống
 chợt hồn về trên đỉnh chơi vơi
 
ta mơ một góc vườn thu tái gom lá thu rơi nhón của trời ước vọng trùng khơi khi về lại hồ trường ...bạc tóc ....với thơ thôi 

vendredi 18 septembre 2015

VU VƠ


Sáng nay lá chuyển sang màu úa
Mưa trắng trờikhông cho mây bay
Đàn chim sẻ trốn trong vòm ngói
Lo một ngày vui chẳng trọn đầy.

*
Ta tính lên rừng xin ít quả
Đem về lót dạ trống ngày mưa
Sao thấy núi non buồn chi lạ
Lòng lo trái ngọt chửa vô mùa. 

*
Chợt thấy đời mình như loài chim
Mãi hoài lo những nỗi không tên
Trông mưa, trông nắng đầy nghi hoặc
Sợ cả cành cong lẫn nhánh mềm.

*
Lại thấy đời mình như loài sâu
Lặng thầm luồn lách giữa muôn dâu...
Đợi hôm hoá kén, mơ thành bướm
Để gọi là vui thoát ngục tù.



Trần Tuấn
...

mercredi 16 septembre 2015

PHỦ LẠI NHỚ NHUNG

 ta về hong lại tình côi cút một thuở hồn lên bỗng đậm đà
 thương tình lỡ dỡ em níu giữ 
biền biệt chờ người phương rất xa
*
 ta về đốt lửa hong ước vọng 
đã có một thời lạnh chiếu chăn
 tay ta ủ lại bầu ngực nóng
 chải bờ tóc rối úa rêu phong 
*
 ta về lối cũ nay mất dấu
 cái lạnh đầu thu đã chớm rồi 
ta về hong lại tình từ thuở 
tháng ngày em chờ đợi trong mơ 
 ta về đem trái tim tình sử phủ hết nhớ nhung của thuở nào
 
 Lan Phi

NẮNG MƯA PHONG LÁ THƯ TÌNH

. có một tấm thân bấy nhầy thương tật
 để dành cho em rất thật em ơi 
có một nỗi đau _đau rất tuyệt vời
 anh giữ lại để làm hành trang cuối
*
 có một cái nhìn chỉ trong một buổi
 mà nhớ thương theo đến suốt đời
 có hạt mưa trời trong suốt đang rơi
 thấy lấp lánh nụ cười em trong đó
*
 có cho nhau một tâm hồn bỡ ngỡ 
nhận được rồi em nhớ trả lời mau
 một cái nhìn một ánh mắt chạm nhau
 là cho hết biết bao nhiêu thương nhớ
*
 nắng bên em giữa mùa đang trăn trở
 mưa bên nầy thu đã ở sân sau
 nắng Sài gòn em cho hết tình đau
 mưa xứ Mỹ anh chôn vào nỗi nhớ
*
 em đâu đó gót hài trong nắng lụa 
xa lộ buồn anh chờ tạnh cơn mưa
 gói chút nắng trao cho anh nhung nhớ
 ướt áo tình anh phong lại giọt mưa......
 
 Lan Phi

mardi 15 septembre 2015

 
Pleiku mùa nầy dã quỳ không vàng nữa
 bởi vì anh đã biền biệt phương xa
 áo hoa rừng làm thương nhớ người ta
 em ngơ ngẫn nhớ ai từng góc núi
*
 Pleiku mùa nầy gió không còn mang bụi
 bầu sửa mẹ rừng đã trơ trụi từ lâu
 anh ra đi em mang một phiến sầu
 người em gài tìm đâu hình bóng cũ 
*
 Pleiku dạo nầy mưa hay ũ rũ vì nhớ người lính chiến đã viễn phương.... 
 
Lan Phi ...

dimanche 13 septembre 2015

có một vùng bình nguyên ngọt mật...

gọi ta về nơi chốn bình yên

có một dòng suối nguồn chân thật

trên ngực em quên hết ưu phiền

dimanche 6 septembre 2015

 
 
bước vào đi em bằng bước chân lưu luyến
 chỉ là hương hoa là thanh sắc của tình thơ
 là những chiều buông nhạt nắng hững hờ
 là bình minh rộ trên ngàn tia sắc tím
 nầy thơ đón em bằng trái tim tinh khiết
 để bút nghiêng tìm lại tuổi hồn nhiên
 trời nghiêng về em đất nghiêng về anh
 ta vẽ lại một tinh cầu thuở ấy..
 
Lan Phi