mercredi 31 juillet 2013

TIN YÊU


mình đang trải qua nhiều đêm thao thức
nhớ cuộc tình từ một thuở rất xưa
nghe lời tim thầm thì trong đáy ngực
gọi thương yêu háo hức mỗi giao mùa

mùa giao mùa vội qua trong ký ức
mà đam mê còn thơm ngát hương mơ
chừ mình sống với tin yêu hiện thực
được kết từ hư ảo những dòng thơ

em còn nhớ lời trăm năm phía trước
anh viết từ sóng bước lối đi qua
món quà tặng mà anh còn có được
làm niềm tin háo hức vượt phong ba

trong giòng sống thăng trầm đẫy huyễn hoặc
niềm tin yêu là khát vọng hóa thân
đời cay đắng nên tình cần vị ngọt
hãy yêu nhau dù phía trước vô thường

chút nồng ấm của dòng thơ rọi ngực
cũng sáng trưng thương nhớ cõi riêng mình
nếu còn có những băn khoăn thao thức
hãy gợi hồng từng mỗi bước lung linh .

Cao Nguyên

EM VỀ ĐÂU ĐÓ ..

 
 
 * Viết cho o Huế.

Em về đâu đó bên đời
Mắt giai nhân lạnh, môi cười giá băng.
Hoàng hoa ấy đã xa xăm
Còn chăng một chút mênh mông cuối trời...

Em về đâu đó bên đời
Nhắc ta sân hận một thời lãng du
Ta ngồi nuối tiếc thiên thu
Hồn ta lưu lạc mịt mù viễn khơi.

Em về đâu đó bên đời
Và như đâu đó rã rời trong nhau.
Ta đau...
ừ phải ta đau
Vết thương yêu cũ hằn sâu mãi hoài...

Em về đâu đó bên đời
Bao nhiều mông muội kiếp người đã qua
Điệu đà em đến bên ta
Còn không giọt nước mắt ngà lả lơi...

Em về đâu đó bên đời
Lặng im em nhé - không lời tình ta
Đã xa...
ừ đã rất xa
một cơn gió nhẹ vừa qua đời mình.

Em về đâu đó...vô tình
Ta xin xa lạ đứng nhìn...
em đi...

Yđknt_23.5
Trần Tuấn

mardi 30 juillet 2013

XIN LÀM CHIẾC LÁ MÙA THU



Tháng bảy hết rồi
trời đã vào thu
chiều se lạnh
mặt trời đi ngủ sớm
em cô đơn trong chiếc khăn len vô cảm
thả hồn rơi theo những chiếc lá vàng bay...

Ta một mình
chiều vắng những cơn say
ngày mai vẫn ngổn ngang bề bộn
tháng tám về lòng trống trơn xúc cảm
nên trăm năm sau thu chỉ ơ hờ...

Tháng bảy hết rồi
tháng tám mùa thơ
người ta náo nức
trao nhau lời mông muội
ta tất bật
muộn đường về
bối rối
trên hai vai gánh nặng mảnh trăng vàng...

Ôi! Tủi cho mình
sinh nhằm cõi hỗn mang
để lý trí biến trái tim thành sỏi đá
mai nếu luân hồi
xin được làm chiếc lá
chờ thu sang
ủ ấm đất quê nghèo!

29.7
Trần Tuấn

TRỜI HUẾ


Đứng bên bờ Tịnh Tâm
Sen nở qua bao lần
Mặt trời rơi sau núi
Chuông chùa lững lờ ngân

Bước chân về phi đội
Xếp cánh nhấp trăng sầu
Nẻo quanh co thành nội
Hai đứa buồn như nhau

Thương Huế dưới đôi cánh
Đập Đá em nơi đâu
Hương Giang đôi bờ lạnh
Cố đô mỏi dãi dầu

Hướng bay về phương Bắc
Đáp Quảng Trị tiễn người
Đông Hà ôm gió bấc
Bến Hải cuộc nổi trôi

Về qua Phá Tam Giang
Hương Thủy trùng tên nàng
Bình phi trở về Huế
Hẹn nhau cà-phê Dung

Trường Tiền qua Mậu Thân
Nhịp cầu gẫy nửa phần
Da thịt người khắp phố
Tang tóc như sóng tràn

Bàn tay em ngà ngọc
Vết thương chưa kip lành
Thời gian chừng mệt nhọc
Từng phút đời lênh đênh

Ta về lại Đà-nẵng
Mỗi sáng qua Hải Vân
Thương em tình câm lặng
Đáp Huế tim rộn ràng

yêungã


yêungã hơn ba năm trên vùng trời địa đầu giới tuyến, gần như mỗi sáng trong quán Phấn nhìn ra giòng sông Hương, tách café bốc khói, trươc khi tung cánh vào lửa đạn, yêu Huế trong từng giọt máu .
Thăm ĐôngHương

LÒNG CỐ NHÂN



Có phải người đi từ kiếp trước
Thủa cánh chim di cố trốn trời
Vượt qua tâm thức dòng trôi ngược
Vàng mấy thu buồn chầm chậm vơi

Tóc dài phủ mướt trăng tâm sự
Mềm giọt sương trần vương gót hoa
Giấc mơ tà áo thơm tình sử
Tháp cổ rêu quanh nhớ nhạt nhòa

Chiều phai mầu nắng kinh vô lượng
Hồn nhập vào xưa đôi mắt đen
Nụ cười vuốt mộng mờ khanh tướng
Mạch máu hình như nặng nỗi niềm

Đưa người tiếng sáo về vô định
Tâm sự ngàn xưa ai tiễn chân
Mang mang trời đất hồn cô tịnh
Vớt bóng chiều sông tưởng cố nhân

yêungã

dimanche 28 juillet 2013

THU HẠ


Chớm Thu ghé hồn-thơ châm điếu thuốc
Khói vòng tròn, dòng chữ chẳng ngay hàng
Tìm thấy mình rong rêu như thủa trước
Gập lần đầu mà nhớ đã thênh thang


Theo chiếc lá bay xuôi vào lòng gió
Trước thềm em mà vướng gót chân trần
Xin nhặt chút hương thơm môi hé nở
Cất nụ cười tôi dành dụm thanh âm

Đời ngược xuôi trôi theo em từng bước
Sáng mặt trời thương sợi tóc xa bay
Chiều lụa là rước em vào gương lược
Bỗng thấy mình hạnh phúc kín vòng tay

Đêm gửi gấm, trăng vào thăm gác nhỏ
Bàn tay em ngón đẹp sách sang trang
Câu thơ cũ Tầm Dương xưa cổ độ
Mắt mỹ nhân bao triều đại hoang mang

Xin em gói thơ tôi vào trong áo
Buộc tình cầm bằng sợi tóc trăm năm
Bến đợi đò chênh vênh hồn mộng ảo
Mắt tìm nhau lần cuối có xa xăm

yêungã

KỶ NIỆM


 
em có nhớ trên thuyền hoa bữa nọ
anh giả vờ hôn một đoá hồng thơm
mắt nghiêng liếc nhìn em thầm hỏi
sao đoá hồng không là môi em ?

từ bữa ấy anh vẫn hằng mong đợi
sẽ có ngày em nhận nụ hôn anh
với tất cả nhiệt nồng và đắm đuối
rất đỗi yêu thương và rất nhiệt thành

thuyền hoa xưa vẫn còn trên bến cũ
trái tim anh mãi ấp ủ tình em
kỷ niệm giữ nụ hôn tình giả tưởng
khi em về rất thực giữa lòng anh

anh sẽ kết triệu đoá hồng rực đỏ
choàng lên em như triệu nụ hôn nồng
anh sẽ miết môi em hồng ngọn lửa
đốt thân em tan chảy giữa tình anh .

Cao Nguyên

CHINH CHIẾN TRỞ VỀ


Ta mười năm ngồi trên lưng gió
Từ khước con người lên cõi mây
Hoa nở trắng ngần đời đây đó
Bốn phương trời rộng mặc vần xoay

Ta sống như đùa em chẳng biết
Ngỡ đâu huyệt mộ đón đưa người
Bạn bè, bom đạn giăng như tuyết
Một giải giang sơn khóc lẫn cười

Nửa đời vươn cánh hoàn tay trắng
Hỏi số phần sao khó trả lời
Quê hương thân phận chùng cay đắng
Đôi mắt chìm trăng mộng vá trời

Trở lại em tròn đôi mắt lạ
Nhìn nhau hoang tưởng bóng phù du
Bước đi đau nhức hồn sỏi đá
Như mặn triền môi tiếng giã từ

lh ( Cổ Thụ )

vendredi 26 juillet 2013

TẠ ƠN THƠ VÀ HUẾ


  Mai tôi chết xin chôn vào chữ nghĩa đông hương
để lời thơ là gấm vóc liệm hồn .
và thiên đường nương tà áo em ta bất diệt .
lằn vũ trụ chạy dài theo ngón tay diễm tuyệt
bút nghiên em giấy mực ngự ngai đời

Mai thế kỉ đón em bằng tim nhạc
giữa mênh mông từng chữ lấp mặt trời
có phải em lòng thế nhân ủy thác
viết cho mình mà ôm mộng của muôn người

đọc thơ em ta thành người khất n
kiếp này qua….. xin trở lại đời sau

cổthụ

samedi 13 juillet 2013

HOÀI NIỆM


Cứ như đã về qua lối cũ
Dù giấc mơ chỉ vội thoáng qua
30 năm mỏi mòn viễn xứ
Đất trời xa! Nhân ảnh nhạt nhòa.

Thời gian trải màn sương dịu vợi
Vẽ chân chim đây đó...Than ôi!
Bể dâu nhuộm đời trên đất mới
Màu hoa niên bàng bạc lâu rồi!

Cơn mộng vỡ! Ngàn trùng dậy sóng
Tan tác lòng trên cánh thời gian
Ngày nắng, gió, từng cơn xao động
Đêm mưa, sương, vô lượng canh tàn.

Gom mấy nhánh phong trần, lữ thứ
Thả hồn trên bến cũ, đò xưa
30 năm chìm, nổi, gió, mưa
Đời cứ thế, xuôi dòng ly biệt!

Trang nhật ký bốn mùa hoài niệm
Viết cho đầy ký ức sắp vơi
Đã thấp thoáng tóc màu sương điểm
Đá vàng phai! Người bất phùng thời!

Từng ngày mang niềm thương, nỗi nhớ
Những mùa hoa, trăng mật, thủy chung
Con tim vẫn như từ muôn thuở
Đập miên man một nhịp...vô cùng!

HUY VĂN

vendredi 5 juillet 2013

SỢI TÓC ĐÔNG HƯƠNG


LƯNG CHỪNG THÁNG SÁU


Mùa tháng sáu lưng chừng mưa với nắng
những buồn vui luân chuyển nối nhau về
mây đang tỏa bỗng nhíu mày khe khẽ
giọt rất nồng hòa quyện nắng hương mê.

Mây xuống thấp la đà sương buổi sớm
nắng vừa lên kéo nhẹ ánh tơ huyền
mây ôm ấp tà áo em Đồng Khánh
níu vạt tình chàng Quốc Học thơ duyên.

Nhành phượng vỹ là mây hồng tháng sáu
nét chia phôi lưu bút tuổi học trò
mưa phùn hạt lưu ly giòng Hương biếc
nắng hẹn hò mây tím buổi ban sơ.

Đêm Vỹ Dạ lưng chừng trăng tháng sáu
sao đầy trời e ấp hạt trinh nguyên
nghe chuông tịnh giữ bến đời thong thả
thuyền vẫn neo, sóng du nhẹ mạn thuyền.

Xanh ký ức giấc mộng thì luyến ái
Huế trong veo tháng sáu một miền hương
lưng chừng nhớ giữa vòm cong, guốc mộc
tà áo dài tim tím dáng em thương.

(270613)
 
Hoàng Vũ Luân

jeudi 4 juillet 2013

PHỐI ÂM


THÔI HUẾ NHÉ

chào Huế nhé , mùa Đông răng ngái ngủ
em tìm người , hình bóng đã dần xa
nhưng chưa quên nên Huế buồn ủ rũ
lời thư xưa còn đọng lắng chưa mờ
*
ôi thẳm sâu tình mười lăm Vỹ Dạ
lá me chiều mưa khóc nỗi bơ vơ
bước chân người đã qua mùa vội vã
chỉ còn vương lại giữa em lời thơ
*
em không dám viết nhiều rồi Huế khóc
nắng Phủ Bài không đủ ấm vành môi
đêm Giã Viên bên cồn, trăng quên mọc
nên em ngồi gục mặt trốn trong tay
*
không cần thiết viết tình xưa lên lá
vì soan buồn nên lá cũng đơn côi
em lên Thiên An nhìn thông tim vỡ
Hạ nào về hai đứa đã trao môi
*
anh bây chừ biền biệt xa tầm mắt
còn cho Hương chỉ thủ thỉ giang đầu
quên không nỗi cánh phượng hồng lưu lạc
gió Trường Tiền quấn áo, cảm tà đau
*
giậu mồng tơi ngày xưa anh vắt trái
tô môi em tim tím , giả vờ sim
chờ chủ nhật mới lên đồi đi hái
cắn chia nhau , hờm đợi nụ hôn thèm
*
rứa mà Huế ôm tình yêu nỗi nhớ
ngược lối về trên Phố Núi - trầm ngâm
nhớ giấc mơ bước anh xuôi Bến Ngự
cầm tim ai e thẹn nhịp trăng rằm
*
chào Huế nhé , thôi khóc người thương cũ
vì hôm nay em đã gặp tình xưa...

đht
gửi một người rất có duyên với Huế
 
 HUẾ HỜN

O xa Huế, Huế buồn xao xác lá
lá khô hanh lốp bốp gót chân hờ
mây như lá gió cuốn về mô đó
lá vào thu vàng võ bóng chiều xưa.

Hàng phượng vỹ, vỹ thanh buồn xuống phố
phố giăng ngâu huyền ảo những con đò
đêm như phố nhạt nhòa đèn sao khuyết
phố vào thu ảm đạm bóng chiều mưa.

O xa Huế, Huế ra răng chẳng thiết
mặc sáu vài vắt vẻo giữa giòng Hương
qua bên dốc chuông Từ Đàm vẫn rứa
vẫn có người đau đáu bóng người thương.

Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó
tại O thê xa mãi chẳng quay về
thăm chiếc lá nép mình bên góc phố
rũ rượi buồn trơ lạnh trái tim khô.

Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó!
 
Hoàng Vũ Luân

HUẾ HỜN


O xa Huế, Huế buồn xao xác lá
lá khô hanh lốp bốp gót chân hờ
mây như lá gió cuốn về mô đó
lá vào thu vàng võ bóng chiều xưa.

Hàng phượng vỹ, vỹ thanh buồn xuống phố
phố giăng ngâu huyền ảo những con đò
đêm như phố nhạt nhòa đèn sao khuyết
phố vào thu ảm đạm bóng chiều mưa.

O xa Huế, Huế ra răng chẳng thiết
mặc sáu vài vắt vẻo giữa giòng Hương
qua bên dốc chuông Từ Đàm vẫn rứa
vẫn có người đau đáu bóng người thương.

Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó
tại O thê xa mãi chẳng quay về
thăm chiếc lá nép mình bên góc phố
rũ rượi buồn trơ lạnh trái tim khô.

Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó!
 
Hoàng Vũ Luân

HỌC LỊCH SỬ

Cao Nguyên
Cao Nguyên a ajouté une photo : « Học Lịch Sử
( Nhân ngày Độc Lập Hoa Kỳ
nhắn con cháu Việt nhớ về quê hương
học lịch sử vì tình thương
học lịch sử để lên đường vì dân )

@

bài học lịch sử không bao giờ cũ
chỉ sợ mình không đủ sức đi theo
nếu không thể, nhắn cháu con lời nhủ:
Việt Nam ta - một Dân Tộc anh hùng

khởi đầu học từ vua Hùng dựng nước
giòng Văn Lang sau trước vẫn kiên trì
chống giặc ngoại xâm bảo tồn nòi giống
quyết đấu tranh giữ vững đất biên thùy

học lịch sử để biết làm lịch sử
Độc Lập Tự Do không tự phát sinh
mà phải đổi bằng chính mình xương máu
vì Non Sông, vì Tổ Quốc Việt Nam

đời cha ông đang dần dần xa khuất
nhưng tấm lòng, hào khí mãi còn nguyên
trọng hiếu nghĩa nuôi mối giềng đạo đức
ngẩng cao đầu và ưỡn ngực đi lên

khôi phục lại những trang hùng sử Việt
trách nhiệm này tha thiết gọi cháu con
biết tự hào là con Rồng, cháu Lạc
hiên ngang đi khao khát nghĩa sinh tồn

học lịch sử là thắp hương thừa tự
trên lâu đài Văn Hóa Sử Việt Nam
giữ sáng mãi gương tiền nhân bất tử
và bảo tồn dòng Quốc Ngữ chính danh .

Cao Nguyên »