O xa Huế, Huế buồn xao xác lá
lá khô hanh lốp bốp gót chân hờ
mây như lá gió cuốn về mô đó
lá vào thu vàng võ bóng chiều xưa.
Hàng phượng vỹ, vỹ thanh buồn xuống phố
phố giăng ngâu huyền ảo những con đò
đêm như phố nhạt nhòa đèn sao khuyết
phố vào thu ảm đạm bóng chiều mưa.
O xa Huế, Huế ra răng chẳng thiết
mặc sáu vài vắt vẻo giữa giòng Hương
qua bên dốc chuông Từ Đàm vẫn rứa
vẫn có người đau đáu bóng người thương.
Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó
tại O thê xa mãi chẳng quay về
thăm chiếc lá nép mình bên góc phố
rũ rượi buồn trơ lạnh trái tim khô.
Ừ rứa đó, Huế giận hờn rứa đó!
Hoàng Vũ Luân
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire