jeudi 28 juin 2012

LẠC...







Lạc...


Lạc vần...
Lạc cả câu thơ
Lạc luôn cả chút mộng mơ - cuối cùng.

Lạc Mình - một cõi mông lung
Lạc_Ta...giữa những chập chùng - khói sương.

Lạc_mây...
Vào chốn miên trường
Lạc_ gió...trôi nổi mười phương - bởi vì...

Xa khơi...biển_sóng thầm thì
Dòng sông lạc - biết đợi gì...
Bến ơi !

Thơ ru một thoáng hương đời
Để gom câu chữ...gọi mời - vẩn vơ.

Lạc Mình - nên mất vần thơ
Lạc Ta - nên cứ bơ thờ...
Thế thôi !
...

Nếu mà...
Mây trắng ngừng trôi
Là thơ mới hết bồi hồi - phải không ?

Bao giờ...
Đò bỏ bến sông ?
Thì thơ hết những sầu_mong...
Ới người !

TiCa
11.09.11

CHỈ LÀ



.
.






Chỉ là...


Rừng xanh...
Bật tiếng bồn chồn
Xót xa - hoa tím gửi hồn về đâu ?

Lặng thầm
Theo gió rơi mau
Mưa_liêu xiêu rớt...lao xao giữa đời.

Ơi nầy !
Hoa tím - Tím ơi !
Nhớ ai ?
Ai nhớ ?
Bên trời - nhớ ai ?!

Thu vàng...
Lá rụng - chiều phai
Lung linh bóng nắng cuối ngày - sắt se.

Tím buồn !
Nắng cũng vàng hoe
Dường như đâu đấy tiếng Ve gọi sầu.
Cớ gì ?
Tháng bảy - mưa Ngâu
Để bong bóng nước...nát nhàu - tương tư !
...

Chỉ là...
một thoáng huyễn hư ?
Thì thôi !
Tất cả - chừng như...
Chỉ là...

TiCa

11.13.11

TỪ XUÂN


mardi 26 juin 2012

BƯỚM TRẮNG NGÀY XƯA



Chiều nắng tan trường , bướm trắng bay
Nhớ em tóc gió thổi xuôi vai
Môi hồng thắm đỏ hương bông phượng
Mắt biếc xanh rờn hoa cỏ may
Tiếng hát anh nay chan lệ nóng
Thư tình em cũ gói mi cay
Giấu trời tuổi nhỏ mơ hờ hững
Người đã dần xa , thơ có hay ??

đht

lundi 25 juin 2012

MÀU THƠ



tặng em chiếc áo màu thơ 
thêu hoa lục bát trên tơ nõn vàng 
điệu vần nở cánh đài trang 
ý lời tỏa nhụy hương loang vị tình


áo màu thơ đẹp nguyên trinh 
vượt thời gian thắm chu trình khởi duyên 
thương yêu đơm mộng chân tim 
ôi lung linh quá dáng huyền diệu em! 


Cao Nguyên

lundi 18 juin 2012

DI MỘNG




nghiêng đêm nghe bóng tình di mộng
gõ cửa buồng tim gọi thiết tha:
này em! nhớ nhé mai trời động
ráng giữ vườn xuân kẻo úa hoa!

im lặng nghe từng hơi thở chạm
nơi đóa tim vừa mộng lướt qua
ý mơn man nụ hoa vừa chớm
tiết tấu thơm lời hương thịt da!

Cao Nguyên

THƠ SONG LINH




ước mơ
@
Mỗi sáng chăm coi mấy góc cà
Vài cây húng quế, các loài hoa
Lá sương lấp lánh viền mi ướt
Bông huệ lao xao hưởng nắng ngà
Thải chuyện tâm tư lề gió bụi
Bền lòng ý thiện cạnh thân ta
Ước mong bình lặng, đời thanh thản
Mưa thuận nhân gian sống ấm hòa


Đặng Xuân Linh
12-06-2012
Mùa xuân tươi ngọn cỏ
@
Nắng lãng mạn nghiêng cành cây ngọn cỏ
Chiếu bờ vai sợi nhớ đến vạn lần
Chân khập khểnh nhịp nhàng theo hơi thở
Bóng thương yêu muôn thuở khởi mùa xuân
@
Tay đón gió gởi bâng khuâng hương ấm
Ướp vào hồn chất vấn một niềm mơ
Theo cung điệu của vần thơ truyền cảm
Gợi vào lòng son sắt đậm xa khơi
@
Buộc nỗi nhớ vào hai bờ sợi nắng
Nghe thương yêu trầm lặng gởi đâu đây
Rót êm ả đầu dây triền núi trắng
Cho hương đời kính tặng bóng ngàn mây 
@
Cho anh gởi tình yêu theo bóng dáng
Vuốt tóc mai gọi nắng trải đồi sim
Rồi khi thấy im lìm vầng mây trắng
Sẽ nghĩ sao lảng đảng kiếm hay tìm 
@
Đôi chim nhỏ trong vườn vang giọng hót
Theo nhịp tim thánh thót đến lịm người
Bên dòng suối tiếng reo mời dịu ngọt
Còn nhủ lòng thưa thốt tận đầu môi
*
Nguyễn Gia Linh
12-06-2012

vendredi 15 juin 2012

PHỐI ÂM . NGƯỜI EM ĐỒNG KHÁNH - HUẾ NHỚ - QUÊN


Ôi nhớ quá người em Đồng Khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh vắng em - khoảng lặng giao mùa

những giao mùa người chờ nắng ấm
Huế mãi buồn, mưa rả rích qua
cánh ve ướt, lời buồn thăm thẳm
qua bao năm - anh và em xa

xa từ hạ , chiến trường rực lửa
rời Cao Nguyên ra tuyến Đông Hà
ghé lại Huế, trường em đóng cửa
vội quá, anh không ghé về nhà

không ngờ đó lại là lần cuối
anh xa em, xa Huế thân thương
chỉ nỗi nhớ rất gần, rất mới
như bài thơ cài nón tặng em

(dễ thương ơi họ Công Tằng
mà thương chẳng dễ, tại răng rứa hè?)

dấu yêu ơi! lời tình còn đó
hương tóc thề theo gió bay xa
chiều Hương Giang sóng còn vàng rỡ
đàn Nam Giao sao lỡ cung buồn

ơi nhớ quá người em Đồng khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
dẫu phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh gặp lại em, rực thắm giao mùa!

Cao Nguyên


HUẾ NHỚ - QUÊN



mỗi lần em nhớ Huế
là mỗi lần
em đi trong yêu thương
với anh ... !

(lời thư anh )

@

em đến Huế, trời mưa bay lất phất
thu đang qua, theo gió lá rơi vàng
rưng khoé mắt khung trời ngày chủ nhật
kỷ nhiệm còn vang bên trái ngực em

mùa thu chứng , buồn, phượng hồng se nhớ
hè đã xa , như người ấy bây chừ
những tờ thư nước mắt khô loang lổ
dở thêm vài lần chữ sẽ hư vô

( vượt thời gian , em nguồn thơ Đồng Khánh
anh dìu em trong mật ngữ chuyện tình )
em vẫn đợi Trường Tiền chiều ngập nắng
tóc em mười sáu quấn quít yêu anh .. !

đau cùng em , sông Huế chùng nước mắt
Hương chuyễn mình trong mất mát còn vương
giòng xuôi mãi trôi , quên lần tiễn biệt
áo treillis , mũ đỏ , cánh tay thương

thôi nhé Huế , ta chào ngươi lần chót
tim cạn rồi dù mắt ướt liên miên
cay dấu bụi đường xưa về bất chợt
nhưng tâm tình thân cũ giữ ưu tiên

đht
gởi một người rất có duyên với Huế

jeudi 14 juin 2012

TUYỆT VỜI - GIẤC CHƯA



GIẤC CHƯA
@vào giường
 hạt cứ chạm - va
dỗ không được giấc ,
 tại ta nhớ người !
trăm đêm
 trăm trở trăn hoài
biết thương yêu ấy
 ngàn đời không quên
vào . ra ,
 ngồi xuống,
 đứng lên
yên không được
 cứ áo anh ...
 giụi đầu
thầm thì với
 những ông sao
gục trên thành ghế
 nghe sầu ...
 quyến quanh
mười hai giờ
 gõ bước nhanh
em như
 công chúa Lọ Lem
 rơi giày
trên đường mơ
 cạnh anh đây
biết khi nào mới
 có ngày thần tiên?

đht 

TUYỆT VỜI

@

biết em 
trốn ở giữa câu 
anh săm soi chữ 
tìm đâu là tình 
rộn Tâm, 
em hé Ý nhìn 
hồng lên một đóa 
nguyên trinh đợi chờ 

Tuyệt vời ! 
buông chữ vào mơ 
đụng nhằm xao xuyến 
trên bờ môi ngoan 
thẹn thùng, 
chữ ửng đỏ hồn 
ôm hơi thở chạy, 
quanh tròn câu thơ ! 

Cao Nguyên

mercredi 13 juin 2012

NGÔN NGỮ TÌNH YÊU



mỗi ngày anh viết tặng em một bài thơ
có phải là nhiều lắm không em?
có thể nhiều vì chữ nghĩa anh quá ít
có thể ít so với tình em trao anh

nói yêu thương khởi đầu bằng chữ Nhớ
nói Nhớ nhiều là đã quá Thương Yêu
tình đâu phải chỉ chữ Thương và Nhớ
còn chữ nào thắm thiết nữa không em?

lục lọi mãi suốt căn phần tri thức
tình yêu cao sang , chữ nghĩa nghèo nàn
anh chẳng biết làm sao chu toàn hôn phối
chỉ còn biết đặt mấy lời để hỏi :
chữ nghĩa đến vì Tình?
hay
Tình đến vì Chữ nghĩa?

Anh nghĩ - Tình yêu đâu cần nhiều diễn đạt
ngôn ngữ Tình là nhịp đập của con tim
chữ nghĩa có thể nào nói hết
những lời tình lắng tận đáy tim yêu


hôm nay anh không làm thơ tặng em
chỉ lặng im nghe con tim mình thủ thỉ. 

Cao Nguyên

KHÚC PHƯỢNG CẦU



Thơ vẫn rơi êm ái
trên đỉnh nhớ ngọt ngào
mưa ơi ! thôi vương vãi
những hạt lạnh tình đau

Em bây giờ nơi ấy
còn nhớ khúc Phượng Cầu
tiếng sáo tình vút dậy
siết đắm đuối hồn nhau

Yêu thương còn mãi đấy
sao ngỡ hạt mưa sầu
lời thơ buồn êm ái
lặng lẽ rơi - thật sâu

Có thể nào nghe lại
những điệp khúc Phượng Cầu
để thấy tình tồn tại
giữa huyền thoại mưa Ngâu !

Cao Nguyên

TRỞ LẠI CÙNG EM



"...Một mai nắng lịm trong lòng đất
Em nhé! Đừng buồn trước huyệt sâu ..." (*)
Anh xin một đoa hồng thương nhớ
Trở lại cùng Em một bắt đầu .

Như trong tiền kiếp duyên say đắm
Ngàn năm tình mộng chẳng úa màu
Ngày tháng vẫn tô hồng hoa thắm
Đáy tim, đáy mộ!? Khác gì nhau!

Áo sương rồi sẽ mờ nhân ảnh
Vàng son cũng chỉ loáng phù sinh
Một lời khấn nguyện nơi cung thánh
Là đẹp trăm năm một cuộc tình .

Hương trầm đưa nhạc vào kinh nguyện
Ngọc thủy sẽ là suối trường sinh
Đèn, nến thiên tòa nơi miên viễn
Là riêng hạnh phúc của đôi mình .

Ơi Em đừng khóc khi đưa tiễn!
Hãy vui! Vì chỉ mới bắt đầu
Con đường ân sũng ngàn vinh hiển
Không có trầm luân, chẳng khổ đau .

Rồi mình sẽ sống lại bên nhau
Cho đóa hồng tươi mãi ngàn sau
Khi thời gian khép vòng nhật nguyệt
Là lúc tình ta lại thắm màu .

HUY VĂN
(*) SMC = Họa Sĩ kiêm Thi Sĩ SƠN MÔNG CỔ

ĐỌC THƠ ĐH


để tâm tư lắng xuống
mở từ trang thơ người
tìm nỗi niềm buồn vui
chút tình người viễn xứ

qua khu vườn ngôn ngữ
nghe thấm đậm tình quê
từ một cõi đi về
bao nỗi niềm canh cánh 
 
nghe tình đời ấm lạnh
đi qua kiếp lưu đày
tâm hồn vẫn bổng bay
qua cõi mơ cõi thực

còn bao nhiêu thao thức
từ khoảng trời riêng tư
đi theo với ngôn từ
trở về vùng dĩ vãng

tìm khung trời lãng mạn
của một thời ấu thơ
vẫn đi trong giấc mơ
bên vùng trời quá khứ

ký gởi bao tâm sự
bằng lời tình thiết tha
như cắm những cành hoa
vào chiêc bình hoài niệm...* 
 
Nghinh Nguyên

KHÚC KHUYA DƯƠNG CẦM


Nẻo khuya
Lối gió
Phố đèn
Mượn mùa, và lá, ngồi quên tuổi này
Quên giờ
Quên phút
Quên giây
Quên chòm phượng đỏ trút gầy
Vào ngơ
Ngồi mê man giấc dại khờ
Vui
Buồn
Giận ghét
Là chờ hoang mang
Con ve muộn thức râm ran
Tay chừ vàng khúc dương cầm rêu phong
Ngón vừa chạm buốt nhớ mong
Biết mình hạ ấy đã không còn về …

ĐCĐ


mardi 12 juin 2012

TRẢ CHỮ CHO ĐỜI

 
       Ta đi đong chữ cả đời
Chẳng nên tích sự ta cười bâng quơ
       Ta về chống gậy làm thơ
Nỉ non thương mảnh cơ đồ nát tan
 
       Nhớ xưa sông núi huy hoàng
Hiếu Trung, hai chữ nạm vàng sử kinh
       Quê hương thêu dệt chữ Tình
Hẹn thề hai kẻ chúng mình chữ Yêu
 
       Gánh hoàng hoa bỗng hắt hiu
Gánh tương tư nặng những chiều lẻ loi
       Đường trần mờ mịt trăng soi
Chữ Quên, chữ Nhớ một thời ngửa nghiêng
 
       Trăm con sông chảy ưu phiền
Xóa nhòa chữ nghĩa hão huyền cuốn trôi
       Thì thôi, trả chữ cho đời
Ta nương gậy trúc cho người bước theo
 
       Cần chi chữ rụng ít nhiều
Cũng như lá mục quạnh hiu chỗ nằm
       Đổi thay thế sự thăng trầm
Hãy còn tin chữ Tri Âm cuối đường.
  
              Dương Quân
                  

vendredi 8 juin 2012

VU VƠ SAU CƠN SAY HÔM QUA


Đã nói hết khi nhật quầng đứng ngọ
Chân mỏi nhừ lẩn quẩn bước tìm em
Vấp mùa hạ bóng lao đao té ngã
Hồn sật sừ mặt đất ngủ, và quên

Đất với anh bỗng hòa vào làm một
Nhan sắc rồi cũng tro bụi mà thôi
Anh thành khói mong người dành buổi khóc
Dựng mộ bia lên chỗ chẳng ai ngồi

Cỏ ngửa mặt chờ mây chùm rớt hột
Anh chờ người như cơn đói chờ sung
Yêu mê muội thì cần gì y phục
Chỉ trái tim mới biết cách điên khùng

Vậy, hương muộn cớ gì còn giữ được
Anh đã say đến lúc quỷ lầm ma
Trời tạnh ráo mà tâm hồn lướt thướt
Con mắt mình vô lý giọt trào ra …

ĐCĐ
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ

jeudi 7 juin 2012

MÁI TÓC ĐẸP VÀ CHIẾC NÓN BÀI THƠ


Cái hình xõa tóc huyền mơ
Lại thêm chiếc nón bài thơ Huế mình
Nhìn qua -- như thể bức tranh.?
Đẹp chi - đẹp lạ - O dành tặng ai..?
Cám ơn - O nớ - khéo tay :
Làm thơ xếp ảnh không ai sánh bắng

VÔ TÌNH
Cảm tác để tặng Đông Hương

mercredi 6 juin 2012

HỒI MÔN




Còn dăm phút nữa thôi , và hồng sẽ tắt
Sẽ là xanh mãi mãi vợi xa cành
Trong veo vậy trời đành chia tay mắt
Trăm nồng nàn gió gửi hết thiên thanh

Dăm phút nữa thôi, là sẽ dứt phiên canh
Trả trống vắng cho thêm ngày kịp lặn
Người có ghé muộn màng vài cọng nắng
Gom nhánh mùa đêm trắng sưởi hoàng hôn

Lại dăm phút nữa thôi, đủ kịp nhắc vàng son
Lỡ hào phóng tặng nhau mùa phấn sáp
Trên tay tôi trái tim tha thiết đập
Tặng người về
gọi có chút hồi môn.

ĐCĐ

ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ

lundi 4 juin 2012

PHỐI ÂM : CHÀO NHÉ - ĐAM MÊ


CHÀO NHÉ

về đi . chiều rắc mây tơ
trời xanh . xanh quá . đâu ngờ hoàng hôn
ngó quanh . chào nhé . bồn chồn
nghe trùng dương gọi . vọng hồn cố nhân

về đi . chào nhé . tần ngần
khép không gian lại . phong trần phía sau
về đi . chào nhé . giang đầu
nhạc thơ giao phối . xôn xao ngõ lòng

về đi . chào nhé . nụ hồng
mãi còn lóng lánh . trong vòng chân ngôn
về đi . chào nhé . hoàng hôn
lắng khuya tâm tưởng . ru tròn ý thơ

về đi . chào nhé . cuộc chờ
mai còn bao nỗi . ngẩn ngơ phong trần
về đi . chào nhé . phân vân
thời gian còn đủ . xoay vầng . về . đi

chào thơ . chào nhé . xuân thì !

Cao Nguyên




  ĐAM MÊ

sửng môi . quyến khúc tình tơ
đêm chưa mở sáng . tràn bờ hoàng hôn
trầm tư . đồng cảm . bồn chồn
gió ngân lòng biển . ru hồn tha nhân

sửng môi . nhấp khẻ . ngại ngần
không gian bất chợt phai dần . trước . sau
sửng môi . nhấp khẻ . gật đầu
chuông thời gian đổ . vọng sâu cõi lòng

sửng môi . nhấp khẻ - mơ hồng
tâm tư lóng lánh . trên dòng ngữ ngôn
sửng môi . nhấp khẻ hoàng hôn
dừng chân đỉnh dốc . động nguồn nhã thơ

sửng môi . nhấp khẻ . lời chờ
hạnh duyên tái ngộ . khởi mơ tiên trần
sửng môi . nhấp khẻ . phù vân
nhìn thiên hạ quảy cuồng thân . đi . về !

chào nhau . nhấp khẻ . đam mê !

Đông Hương

samedi 2 juin 2012

TỪ VIỄN XỨ NHỚ EM VÀ PHỐ NÚI


Tôi vẫn chờ Em từ lâu lắm
Cứ như đồi núi đợi mây vương
Biết đời giăng hố sâu, vực thẳm
Lòng vẫn thầm mơ những hoang đường.

Tôi biết chỉ là cơn mộng ảo
Khi vẫn thầm mong dịp tương phùng
Thân tôi bèo bọt từ một dạo
Còn Em: hoa thắm giữa đời chung.

Như khói tỏa, mây tan, nước cuốn
Tình vô ngôn cứ thế bềnh bồng
Như trăng khuyết đêm nhòa sương xuống
Lòng hư vô cứ thế mênh mông.

Nhớ ánh nắng ươm hồn phương thảo
Cho bâng khuâng nhịp bước tan trường
Nhớ làn sương mỏng ôm cánh áo
Và tóc em dài. Thương rất thương!

Một gánh non sông giờ đã gãy
Thêm nhánh ly hương nhọc thân hoang
Một kiếp lữ hành xa biết mấy
Phố núi và Em. Nhớ ngập tràn!

HUY VĂN
_________