Nẻo khuya
Lối gió
Phố đèn
Mượn mùa, và lá, ngồi quên tuổi này
Quên giờ
Quên phút
Quên giây
Quên chòm phượng đỏ trút gầy
Vào ngơ
Ngồi mê man giấc dại khờ
Vui
Buồn
Giận ghét
Là chờ hoang mang
Con ve muộn thức râm ran
Tay chừ vàng khúc dương cầm rêu phong
Ngón vừa chạm buốt nhớ mong
Biết mình hạ ấy đã không còn về …

ĐCĐ