vendredi 12 octobre 2018

NỖI NHỚ TUYỆT VỜI



Từ khoảng cách thật xa mây trở giấc
ngang tầm tay nỗi nhớ thật tuyệt vời
từng con đường, bao nhiêu là ngọt mật
quà tặng người, thơ lệ rối vò rơi 

 * 
Đến đâu rồi_từng trang cầm đọc dở
đến đâu rồi_ sao vẫn mãi say mê
đến đâu rồi_ Không ! tôi không có thể
dễ dàng quên tình đẹp giữa Thu về

Tôi, cánh vạc chiều_ hồn giàu cảm xúc
nước mắt nhòe, đứng nhìn núi,  chơi vơi
riêng với tôi, tuyết dầu cao tuyệt bực
vẫn ung dung gập cánh ngắm chân trời
 *
Vì chân trời xa xa anh ở đó
rặng núi chiều  quyến luyến nắng hoàng hôn

quay quắt dấu chân thương chìm trên đá
rồi quên luôn anh giữ mất tâm hồn
 
đông hương

mercredi 3 octobre 2018

NGƯỜI LÍNH GIÀ TRÊN ĐẦU NON



Thả hết tâm tình cho Phố Núi
 nhịp chừng như  đạn pháo nổ tung
cái đau đi trở về muốn kiếm
lại mảnh tàn y_nhuộm bóng rừng
*
Vết tích xưa làm chi còn nữa
bao nhiêu năm đã bụi phủ dày
lâu lâu tìm thấy bên ven núi
giày Saut há miệng ngắm chim bay
*
Trang sử sang tay "phe chiến thắng"
nỗi hờn  người Lính đứng đầu non
cái nhìn đượm thắm buồn_cay đắng
vì ai mà súng gãy, gươm cùn
*
Nhớ những Chu Pao, Pleime, An Lộc
đìu hiu gió hú đỉnh Ngok Wang
trận chiến Khánh Dương ai còn mất
 đứa nào quên nón sắt bên truông
*
Trời nắng nhưng sao ta run lạnh
hay hồn mấy thằng bạn về thăm
đứa cụt một tay, đứa banh xác
ngay ta, chân để lại chiến trường
*
Ôm mối thù này cho đến chết
làm chi được nữa, người lính già
chỉ mong hậu duệ thay lịch sử
san bằng lũ cướp nước, hại dân
*
Ôi Tổ Quốc ngàn năm không quên được
ôi Việt Nam yêu dấu đến muôn đời
trong tim ta máu thù còn sùng sục
phải chi còn súng đạn đầy trong tay...

đông hương