samedi 28 décembre 2013

PHỐI ÂM


Một Mình

một mình qua phố giữa đêm
thấy ta và bóng công kênh trên đường
lá rơi võng nặng hạt sương
tay chao sóng lạnh, lòng vương khói buồn
*
một mình đếm bước chập chờn
vẫn ta và bóng, thủy chung cuộc tình
ngẩn ngơ mình tự hỏi mình
(trăm năm còn khúc tự tình hôm nay ?)
*
một mình uống gió mà say
lòng nghiêng theo lá, hồn lay bóng mờ
người ơi! biết đến bao giờ
rượu hồng ta rót, người chờ giao bôi
*
một mình, chỉ một mình thôi
giữa đêm qua phố với lời thơ say
gọi người theo lá sương bay
mà lòng chợt ấm trong quay quắt chờ !

Cao Nguyên

 
Một Mình
 
một mình ngắm phố về đêm
nhìn trăng mà ngỡ hoa đèn thuở xưa
buốt ta lẫn bóng trong mưa
cũng may ta tỉnh, chỉ vừa tim say
 *
một mình cuộn gió trên tay
nghiêng chiều phổi trái nhận hơi ấm lòng
người ơi ! đừng chạm nỗi buồn
mà ta đã giấu sau hồn chiều sâu
*
một mình làm bạn canh thâu
sương rơi thấm ướt mái đầu ngà trăng
giữa khuya về phố ngổn ngang
tay người giữ mất tâm hồn tim ta
 *
một mình vén trắng mù sa
níu mơ rót rượu đến va môi mềm
một mình với bóng thân quen
thủy chung đối ẩm cho quên cuộc chờ.
 
đht

mercredi 25 décembre 2013

NÓI VỀ THƠ CAO NGUYÊN


Wednesday, December 25, 2013

Hôm nay em xin được phép anh viết lại một tập thơ viết tay, vì nghĩ rằng, cái công người ngồi tuyển những bài thơ của tác giả mình yêu chuộng cũng là một món quà hiếm gửi nhà thơ, vì bây chừ, với Internet, không còn nhiều người gửi thư, thơ cho nhau viết bằng tay, thật mấy thì giờ, họ nghĩ vậy ! Cho nên, em là một người rất mến mộ thơ anh, em xin tặng anh tập thơ tay này viết với tất cả tấm lòng của một độc giã đọc thơ anh mà hiểu .
Chính anh đã cho em cái mộng một ngày nào đó sẽ thử ngồi viết một bài thơ, nhưng chắc em không có cái thiên tài của anh, anh Cao Nguyên ạ !
Sẵn viết những dòng chữ thân mến này, em xin anh Cao Nguyên cho em được nói về thơ anh một chút nghe anh .
đh là một con mọt thơ, từ ngày biết đọc, vẫn dạo rong trong vườn thơ của gần hết những "nhà thơ lớn ", cái may mắn được đọc thơ Cao Nguyên.
 Lần thứ nhất trong đời đh đọc những vần thơ của một người có thể làm cuốn hút được tình cảm của một người, đó là thơ Cao Nguyên .
Nhưng nhà thơ Cao Nguyên không chỉ là nhà thơ chỉ viết về tình yêu , anh lại còn viết về quê hương, tình người, tình bạn, tình đồng đội vì anh là một cựu chiến sĩ Việt Nam Cọng Hoà xưa, thơ anh mang một hoài niệm rất sâu, anh đã làm cho tôi, một người đã từng xa quê hương từ trẻ, không từng sống trong hoang mang của chiến tranh, không hiểu được nỗi đau chia ly, mất mát, không sống trong cùng với đồng đội để chia xẻ những buồn vui nơi chiến tuyến, để nhìn thấy bạn bè mình ngã gục, người mất người còn...Anh luôn luôn sống với thao thức, quay quắt với nội tâm, với những người thân, với bạn bè, nhưng anh không bao giờ buông tay, anh vẫn phấn đấu với chính bản thân anh, luôn vượt lên để đừng bao giờ chỉ nghĩ cho riêng mình , không để cho mình bị bi lụy trước cuộc đời lưu vong.
Tôi xin nói về một ít thơ quê hương, bạn bè, tình người qua tập thơ Thao Thức của anh.
 

sẹo đã lành mà vết thương nóng hổi
đầu đạn găm, còn bốc khói trong da
tay mơn nhẹ nghe hằng hà tiếng vỡ
chiến trường xưa mà ngỡ mới hôm qua...

( vết sẹo)

Trong xã hội muôn mặt  bây giờ , không biết còn ai nghĩ nhiều đến tương lai của đất nước, tương lai của tiếng cười trẻ thơ trên đồng lúa , tiếng ê a của những em bé vừa đủ tuồi cắm sách đến trường, hay vẫn  vật lộn với cuộc đời để cho mình và gia đình cơm no áo ấm má quên mất những người đã tha hương từ bé

Em xa Việt Nam từ lúc còn nhỏ xíu
chữ Mẹ - Cha mới biết đánh vần
nên cố học để nghe và hiểu
cả âm thanh và ngôn ngữ quê hương

Là một chứng nhân trước cuộc sống hiện nay, tác giả đã muốn gửi cho mọi người cái nỗi xót xa của anh khi đứng trước cái bất lực của một người luôn hướng về quê hương nhưng không thực hiện được những gì anh vẫn mong ước cho quê hương một ngày mai hết đen tối, anh thao thức trước những bất lực đó
Em bảo đừng thở dài
Cho ngày mai đỡ lạnh
Sao tâm anh mệt nhoài
Trong mắt người ráo hoãnh...

Anh khóc cho quê hương, anh khóc tình đồng đội, anh khóc những người bạn đã nằm xuống vĩnh viễn sau một trận chiến nào đó mà anh không hề quên
Thức dậy đi, hỡi thằng bạn qúy 
bâmươi- năm ngủ kỹ đời mê
mày xa tao bạn già tri kỷ
lời buồn vui thủ thỉ cùng ai ?...

thức dậy đi, hỡi thằng Bạn nhỏ
chén rượu đời còn đó vị cay
rượu tao mời mày chưa uống cạn
đang cơn vui sao bỏ cuộc say?...
(Bạn Cũ)

Càng đọc thơ Cao Nguyên , càng nhìn được nhà thơ có một tâm hồn thật đẹp, luôn luôn sống cho người, cho tình yêu , cho nỗi nhớ nên thao thức anh luôn chạm vào tim người đọc , thơ Cao Nguyên không thể chỉ đọc VÀI lần mà phải ngồi thật lâu, khi ngày đã trôi đi và đêm đến , trong khoảng lặng có chiều sâu này mới có thể nghiền ngẫm về thơ anh để mới thấm hiểu được trái tim tác giả.
Anh hỏi người nhưng để nói với chính mình không biết còn đủ thời gian để làm đẹp cho cuộc đời, cho quê hương nhân loại

Thời gian còn đủ không em
Cho mình nhớ lại mông mênh tình người...

Anh vẫn đau trước những nỗi chia ly của đất nước, của những kỷ niệm với những nơi anh đã lớn lên,  trưởng thành trong mất mát, anh nhớ những thành phố anh đã ghé qua, những con đường còn mang đầy kỷ niệm một cuộc tình, những cánh rừng thảo nguyên xanh , những lời ru của mẹ

ôi nhớ quá! Rừng ơi ta nhớ quá
cao nguyên xanh, hoa lá ấy-hồn ta
và cả máu chia cho rừng thuở ấy
nhắc ta về dù bữa hẹn còn xa...
( Rừng Ơi )

Viết về Thao Thức thơ Cao Nguyên, không thể nào không gửi vào đây tình yêu anh thật chung thủy, anh tuy là một nhà thơ nhưng tình yêu anh thật gắn bó, không đổi thay, tôi xin gửi vào đây nguyên bài thơ mà mỗi lần đọc lại , vẫn cảm động khó nói nên lời.

NHỚ ĐÔNG XƯA

Đang ở giữa những ngày Đông lướt qua
Trời buốt lạnh lại nhớ mùa cơ cực
mắt muốn ngủ mà trái tim vẫn thức
canh chừng em trên bờ vực lầm than

Gồng gánh gian nan qua cầu tủi nhục
gọi tên Chồng , xé giữa ngực lời đau
giọt nước mắt đang rơi mà chảy ngược
uống cạn lời thổn thức giữa tim nhau !

Thắp sáng tin yêu trong huyệt sầu hun hút
hai tay em đập vỡ vụn quan tài
anh lại vào đời từ nơi hoả ngục
hăm hở đi , quên tiếng nấc bi ai !

Nhớ Đông xưa , lòng anh buồn ray rức
nhìn chân em xuyên suốt nỗi cơ hàn
bàn chân bám đời đau cùng với đất
da tím bầm chưa hở một lời than !


Em mải miết đi , chẳng cần nhìn lại
vì Chồng , Con . Thế gới bỗng nhiệm mầu
thuở yêu anh , em uống lời bùa ngải
nhủ đời vui , mặc khải chữ cơ cầu !

*

Xuân lại đến , cuộc đời đi cũng vội
mừng tuổi mình , tóc bạc lại trao nhau
nụ hôn quen sao mãi còn bối rối
như thuở anh vừa dạm hỏi trầu cau !

ĐÔNG 2004
Cao Nguyên

Không thể nào viết hết được lưu bút về thơ Cao Nguyên , xin tạm dừng lại đây với một lời cảm ơn chân thành đã được là một độc giả trung thành của thơ anh. Mong nguyện vọng anh ngày nào đó sẽ có thể thực hiện được , để thấy những đoá hoa dã qùi còn đủ sức vươn mình trên những đồi phố núi Pleiku, những đoá hồng tìm vẫn còn hương cũ, anh còn thấy được bóng những tà áo tím bay trên một thành phố cổ kính Huế, bài thơ trên nón chưa mềm cánh bay. Cám ơn anh rất nhiều.


anh gởi em một đóa hoa hồng tím
gợi nhớ về thời xa vắng dễ thương
tuổi mộng mơ ngọt lịm góc sân trường
áo dài trắng núp sau cành phượng đỏ ...
( Đoá Hồng Tím)


đông hương
 
 

vendredi 20 décembre 2013

LỠ MAI ANH KHÔNG LÀM THƠ NỮA


Rồi mai lỡ anh không làm thơ nữa
Buồn có về vây kín cả tháng giêng?
Nắng có úa màu hoen trên mắt ngọc?
Làn môi ngoan có tắt nụ cười hiền?

Rồi mai lỡ anh không làm thơ nữa
Từng đêm thâu nhỏ có thức đợi chờ?
Chiều trên phố bước chân về có mỏi?
Biết lấy gì cho nhỏ hát vu vơ? ...
 
Trần Tuấn

mardi 26 novembre 2013

TRÁI TIM ANH

Photo

Trái tim anh

Em gửi anh bài thơ em yêu thích

Bảo rằng tim em cắt nửa, làm đôi
Nửa cho đời để em sống yêu anh
Còn nửa kia cho anh tình yêu vĩnh cửu ...

Anh tạ ơn em, tình yêu tha thiết ...
Cho đời anh ánh sáng nhiệm màu
Cho niềm vui để anh còn muốn sống
Bên tình yêu màu nhiệm của lòng em

Em hỏi thầm: tâm ý của lòng anh
Có trao em nửa tim yêu vĩnh cửu ...?
Em... em ơi, tình anh thuần một vị
Trao cho em chẳng giữ lại cái gì ...

Vì..... 
Nguyên trái tim anh đều cho em hết
Chẳng phân hai giữ lại nửa nào
Bởi vì anh chỉ thở bằng nhịp tim em đập 
Anh chẳng cần trái tim của riêng anh ...

(Không Quán)
 
gửi Đông Hương


GỬI EM LỜI MỘNG



lối  thơ về nhón gót trần
trên Thu cỏ, lá nửa vàng nửa nâu
tịch liêu, màu nắng qua cầu
bước dần dần ngại, chờ nhau? hay đừng
 *
em và con dốc đầu đường
cúi nghe tâm sự bức tường thời gian
bên này chiếc bóng ai ngăn
mà bên kia lại trách lòng dửng dưng
 *
vói tay hái nhánh vô thường
nhạc con ốc gió níu buồn đa mang
ngồi bờ, sỏi đá băn khoăn
mai rồi có ngọn nắng tàn dụ ngôn
 *
lối em đi, cay hoàng hôn
lối em về, chạm chiếc hôn môi người
hai đầu có bóng trăng cười
một đêm tỉnh giấc mơ rồi, nhớ quên
 *
lối tình, mọng cỏ thân quen
và anh, người tặng con tim ấm lòng
mở đời bằng mấy thanh âm
gửi em lời mộng anh cầm trong thơ
 
đht
 

samedi 23 novembre 2013

HONG MƠ



 
sáng nay gió cũng mơ mòng
không lay nổi cảnh rừng phong đang chờ
tuyết rơi trắng lịm hồn thơ
ý lời phản phất giữa ngờ nghệch sương
*
nhớ người chạm nhánh từ trường
sóng ngân cách quãng trên đường ngập Đông
nhủ lòng xếp cánh phiêu bồng
tịnh tâm điểm một nụ hồng chợt môi
*
thời may nắng ửng chớm trời
chim thiên di lách mây trôi biệt ngàn
hẹn rừng lá biếc chồi Xuân
sẽ reo thánh thót giữa hừng hực thơ
*
nhắn người gối mộng trúc tơ
mùa hưng hửng nắng hong mơ họa hình
khởi từ sương đượm lung linh
khoát bình mình ướm hành trình viễn phương !

Cao Nguyên

vendredi 22 novembre 2013

LÒNG LỮ KHÁCH


Đêm hoàng lan áo Công Tằng Tôn Nữ
Rót rượu mời chưa ngả hồn say
Em đài các kinh thành trăm năm cũ
Khúc nghê thường điệu luân vũ ngất ngây

Hồn chinh chiến nỗi lòng như sao lạc
Vẽ muôn trùng trên khói thuốc vàng tay
Quỹ tình yêu gửi chin tầng mây bạc
Trắng cuộc đời theo lần lữa mượn vay

Người lính trẻ gối đầu trên mộng ảo
Đếm hỏa châu mà nhớ dáng thiên nga
Cánh đại bàng oằn lưng vào mưa bão
Em cố đô tà áo vẫn vời xa

Đêm rét mướt Giao Thừa trong gác trọ
Huế buồn ơi ! tim lữ khách độc hành
Rừng Khe Sanh hoa mơ ngút ngàn nhớ
Một mình ta nhìn xuống thẫm đồi xanh

Lòng thư sinh tưởng gì gươm khanh tướng
Người bay cao xin hạ cánh yêu thương
Lời thề hứa là nguyện cầu tối thượng
Từ biệt nhau ta hun hút vô thường

yêungã

lundi 18 novembre 2013

CHUYỆN CỦA DÒNG SÔNG


 em nói - những gì hôm nay mình có
ngày mai, không chắc nó sẽ còn
nên điều gì hôm nay làm được
hãy làm đi, đừng hẹn đến mai

chính vì thế, hôm nay anh kể
cho em nghe chuyện của dòng sông
từ nguồn duyên chảy về tâm biển
nước trong xanh và sóng rất hồng

mặt trời thơ trên dòng sông ấy
đẹp vô cùng, em có thấy không
sóng luân chuyển cả điều huyền bí
mà ý lời không nói hết hôm nay

liệu ngày mai, mình còn có dịp
nhìn trong mắt nhau, thấy lại dòng sông
từ thuở đặt môi hôn ngọn sóng
anh biết mình đã nợ tấm lòng sông

mai rồi qua, mặt trời thơ tàn rụi
sóng sông duyên chắc sẽ thôi hồng
có thể nào không em, giữa hồn thơ tồn tại
ánh mắt em, thắp lửa dẫn vào sông

điều anh phải làm hôm nay, chỉ thế
kể em nghe chuyện của dòng sông
vì sợ mai, trong không gian lặng lẽ
anh mất em, mất cả dòng sông !

Cao Nguyên

30 NĂM

 
Đã 30 năm rồi sao?!
Tưởng chừng như mới hôm nào đây thôi
Đường mây, cánh gió xa xôi
Sân ga, bến đậu chia đôi nẻo đường
Giang hồ hun hút gió sương
Đời qua chớp bể, mưa nguồn bấy lâu
Nỗi buồn trầm mặc, nông, sâu
Nhớ Sàigòn với mộng đầu xuân xanh
Khi xưa bịn rịn không đành
Quanh lưng đã thấy long lanh mưa đời 
30 năm! Tiếng à ơi
Đã thành lời vọng ngàn khơi sóng gào
30 năm! Cuộc tình trao
Trôi theo định phận, lạc vào quan san
Màu trăng bạc, bóng đêm tàn
Giấc mê đời dẫn lối hoang chập chùng
30 năm! Mộng vô cùng
Nhạt hương hòai niệm, lạnh lùng chiêm bao
Ngày nắng úa, đêm mờ sao
Nửa đời bèo dạt, kiếp nào tịnh, an?
30 năm! Ôi thời gian!
Mới vừa xuân thắm đã hoang mang đời
Đại dương chia một khoảng trời
30 năm nữa người ơi....( không lời )!

HUY VĂN

samedi 9 novembre 2013

CHIỀU NHUNG NHỚ

                     
Dỗ giấc ngủ cho lòng nguôi sóng gió                 
Chỉ xin em phân nửa mối tình sâu           
Cho cánh nhạn bền lâu dù giông tố          
Để tình ta không ố bến giang đầu             

Anh gom hết muôn nghìn sao lấp lánh              
Gió vờn mây xuyên  ảo ảnh mênh mông  
Cây trơ trụi cành không nghe cô quạnh             
Như bao lần lẫn tránh bước phiêu bồng            

Nghe thao thức bầu trời trong mây tạnh  
Vầng trăng khuya óng ánh giữa sông hồ  
Đem nhung nhớ đóng bồ sương gió lạnh  
Treo đong đưa thêm chạnh một niềm mơ 

Cho anh hái trái tình thơ ngọt lịm            
Chạm bờ môi nghe sỉn cả trời mơ            
Nụ ân ái còn vương tơ thắt bím                
Ươm nụ tình mầu nhiệm bóng đường tơ            

Cho anh đếm mấy cành trơ gió bão         
Bằng lời thơ thấm đạo nghĩa nồng say              
Hồn thực tỉnh bao ngày quen hương áo   
Chuyện chúng mình nguyệt lão khéo lá lay       

Nguyễn Gia Linh                   
31-10-2013.

ÂN TÌNH VẪN TRỌN

Tình vẫn trọn chẳng có gì thương tiếc               
Tâm mãi lành khó thua thiệt trong mơ              
Khi tình yêu là muôn vạn vần thơ            
Mình trao gởi giữa tơ lòng luyến nhớ                

Ân tình đó không có gì trắc trở                
Nhủ với lòng mình chung thủy vầng trăng        
Ngày tháng qua say đắm với cung Hằng  
Tim vẹn giữ thăng bằng trong ngay thẳng

Tình đã đến giữa vòm trời ngọt đắng                 
Khi con người lẳng lặng đếm ngày qua              
Không là tiên với tình cảm thiết tha         
Sao lại phải bao la trong nỗi nhớ             

Lòng anh nghĩ bền gan không tráo trở               
Bến yêu thương rộng mở một trời mơ               
Gởi cho em cùng xây bến đắp bờ             
Cho cõi mộng ngây thơ trong tin tưởng             

Tâm êm thắm giữ cõi lòng thẳng hướng             
Nên chúng mình chung hưởng ánh vinh quang
Bởi tình ta chan chứa bóng thiên đàn                
Không thố lộ giữa trần gian nguy khốn             

Nguyễn Gia Linh
30-10-2013

CHÚNG MÌNH NGÀY ĐÓ

       
Chúng mình ngày đó nhớ thương nhau    
Một kẻ tha hương giạt bến đầu                 
Sánh bước song hành chung một lối        
Bao giờ cũng nghĩ chuyện thâm sâu

Đã có khởi đầu trọn ước mơ           
Lòng riêng cứ nghĩ giữ mong chờ    
Ngàn thu vẫn vậy cây thay lá         
Nên chẳng bao giờ thoát ngẩn ngơ  

Đời ta có lúc thật là xa
Những tưởng trùng khơi vượt ánh ngà     
Chẳng lẽ càng ngày thêm luyến ái   
Cho mình xây mộng giữa trời hoa  

Cứ mãi nói hoài chuyện nhớ thương        
Dù cho cách trở ở bên đường          
Tiếng yêu vẫn đượm vành môi thắm        
Nên cứ thu về ta vấn vương            

Nguyễn Gia Linh                   
29-10-2013

SÁNH ĐÔI

                      
Mang nỗi nhớ về theo giấc ngủ                
Chuyện chúng mình thầm nhủ nợ duyên
Tình chung suy nghĩ hàn huyên      
Giúp nhau qua bến với thuyền mộng mơ

Anh vẫn biết đường tơ ngăn cách   
Nhưng trong lòng chẳng trách chi nhau   
Cố đem ý đẹp tô màu                     
Cho duyên say đắm ngọt ngào đợi mong

Chắc có lẽ tơ hồng trói buộc           
Nên chúng mình sánh được duyên tơ       
Cùng nhau xây bến đắp bờ             
Cho duyên giai ngẫu ngày thơ vững bền

Chúng mình sẽ xây nền dân chủ     
Cảm thông nhau cho đủ ước mơ     
Hẹn lòng giữ đẹp đường tơ              
Tình son sắt đó tạo thơ mộng đời   

Nguyễn Gia Linh
28-10-2013      

samedi 2 novembre 2013

KHI EM HÁT


khi em hát thời gian ngưng đọng lại
nhè nhẹ reo trong mắt chút hương cay
xa cách quá nhưng tình sao rất lạ
cứ rung lên từng nhịp nhớ nhung đầy
*
khi em hát không gian buồn da diết
tình về đâu bờ bến cuối chân mây
thương nhớ quá mà người đi biền biệt
bơ vơ nhìn mây tím chập chùng bay
*
khi em hát ve hòa âm rộn rã
tiếng sầu bay qua kẽ lá hong khô
trong bất chợt nghe lòng mình lạnh giá
cánh phượng hồng gợi nhớ dấu môi xưa
*
khi em hát biển lăn tròn sóng biếc
bao lời tình tha thiết cuộn vòng theo
từng bọt sóng tung trào lên mãnh liệt
âm vang xa lời gọi Nhớ Thương Yêu
*
khi em hát hương tình thoang thoảng nhẹ
chầm chậm trôi qua hai nhánh tay buồn
mười ngón nhớ bây giờ sao quạnh quẽ
người yêu xa - tình trống một vòng ôm
*
khi em hát trời giăng mưa buồn bã
nước ưu phiền vật vã chảy về đâu
mặt trời ngủ mây vương sầu tháng Hạ
theo lời ru đau đáu mắt tìm nhau
*
khi em hát tình treo đầu ngọn nhớ
nước mắt buồn rơi xuống bãi thương sâu
hoa cúc tím nặng sương chiều cánh vỡ
tình xa rồi còn ngỡ tựa vai nhau !

Cao Nguyên

BIỂN

www.youtube.com
BIỂN - Ca Sĩ Tâm Thư - Thơ Xuân Diệu - Nhạc Mai Đằng ! Anh không xứng là biển xa...Afficher la suite

MUỐN CŨNG ĐÀNH THÔI



Ôi ta muốn về ôm hôn con phố cũ!
(Biết đường quen nay có lạ dấu chân xưa?).


Ba dan đỏ vẫn mưa sình, nắng bụi?
(Hay xám trơ vì lưu lạc bao mùa?).

Ôi ta muốn tắm mình con sông cũ
(mà thịt xương nghe ớn lạnh, rã rời!).

Thôi đành cứ lang thang hoài vô định
Mặc nắng trời thiêu cháy một thằng...
Tôi!

Yđknt_27.10
Trần Tuấn

jeudi 31 octobre 2013

RỪNG GIÓ CHIỀU MƯA


chiều nay mưa rót vào Rừng Gió
những giọt thu vàng khoe nắng ươm
mặc sương gió che đêm trăng lỡ
lá vần xôn xao rộn bước dòn ...

*
lòng chạnh nhớ Sài Gòn nắng vỗ
khói nhựa đường hun nóng sân ga
bước xuôi ngược theo triền thương nhớ
đếm bao lần những chuyến tàu qua

mỗi chuyến tàu nghe từng nhịp thở
nhớ bữa đi, hẹn bữa quay về
còi tàu giục, lòng nghe hăm hở
hẹn bao năm, đời ngỡ hôn mê ...

*
chiều nay mưa lại về Rừng Gió
giọt, giọt buồn gõ vọng tim nhau
xa mất hút lời vui thuở nọ
nhớ, nhớ nhiều - trong mưa đêm sâu !

Cao Nguyên

lundi 21 octobre 2013

TÌNH CỜ GẶP LẠI


Tôi với người như hai giọt nước
Không cùng một cơn mưa
Hai giọt nước sinh không cùng thời khắc
Nên suốt đời này giọt nhặt giọt thưa
Có lắm lúc muốn theo sông về với biển
Tiếc lẻ loi đành lẩn khuất ven bờ...

Hai giọt nước
không tan vào nhau được
Trời đày mỗi đứa một bên sông
Đau đáu trở trăn thương mình phận bạc
Hoá lách lau trắng xoá rạp theo dòng....

 
Trần Tuấn

NHẠC MAI ĐẰNG




MAI ĐẰNG là một nhạc sĩ có trái tim thật lớn và hồng . Rất vui được đưa giòng nhạc Mai Đằng vào Huyền Thoại Sông Trăng .
http://dtphorum.com/pr4/showthread.php?2692-Nh%E1%BA%A1c-m%E1%BB%9Bi-MAI-%C4%90%E1%BA%B0NG/page12 
Nhạc mới Mai Đằng

 
 Hân hạnh giới thiệu nhạc Mai Đằng

mercredi 16 octobre 2013

HOÀNG HÔN

 
                              
(tặnglinhvũ . đônghương)

mặt trời buồn ngủ mây giăng mắt
nắng tắt chưa sao vẫn ửng hồng
ta ở đâu giữa khỏanh khắc hư không
hòang hôn biếc tým màu u huyền đọng

một vòng xoay bụi trần gian rệu rã
mấy sát na thân ngũ uẩn vấy trầm kha
ngẫm đời ta nơi cuối ngã buổi chiều tà
rong chơi mãi cõi ta bà chừ đã mỏi

màu tham vọng nhạt nhòa như sương núi
sắc công danh tựa cỏ úa chân đồi
khóc rộn ràng từ thuở chết trong nôi
cười tất bật buổi áo quan đậy nắp

bình minh lên giục dồn tâm niệm khởi
hòang hôn chìm sâu lắng diệt tâm khơi
chốn bình an hay lạc thú, niềm đau
buông bỏ nghiệp duyên tịnh thân quán chiếu

dzuylynh.thángmườihaikhôngmườiba

jeudi 3 octobre 2013

QUA NGÕ NHÀ EM



Tôi về trên lối ngày xưa
Ầu ơ tiếng võng đong đưa sau hè
Lung linh giọt nắng vàng hoe
Một con bướm trắng nghiêng che cánh buồn

Tôi về qua lối nhà Ôn
Mà nghe thăm thẳm rêu phong tháng ngày
Dậu mồng tơi ngõ nhà ai
Dây leo phủ kín mà ray rứt lòng

Em về thăm lại nhà Ôn
Hôm con trăng khuyết lấy chồng xa quê
Vẫn còn văng vẳng bờ đê
Tiếng con Cuốc gọi nghe lê thê buồn

Em về thăm lại mảnh vườn
Còn thương tim tím dậu mồng tơi xưa
Nát lòng của buổi tiễn đưa
Lấy chồng hôm ấy trời mưa nhạt nhoà

Thương răng nhớ rứa cũng là
Một xa thì đã mấy xa lỡ làng
Em về áo tím màu soan
Tôi về qua ngõ nhà Ôn chạnh lòng

Lưu Vĩnh Hạ

mardi 1 octobre 2013

PHỐI ÂM

HUẾ CHỜ



hất tóc em ngược chiều gió thổi
nhìn vai ngoan vượt nắng qua cầu
quay quắt nhớ . mười hai nhịp đợi
xuôi Nam Giao về Phú Vân Lâu ..

chờ quá lâu . gặp nhau rất vội
thoáng lời tình đắm giấc mơ sâu
chập hai chữ thương yêu làm gối
chụm đầu nhìn đã đuối mắt nhau

qua Đập Đá tìm về Vỹ Dạ
bao nhiêu năm chưa lạ hàng cau
vẫn quanh quẩn mùi hương tóc sả
Huế chờ em vượt nắng qua cầu

anh chờ em trên đầu tuổi nhớ
đếm buồn qua những ngón tay khô
hạnh phúc ơi ! cánh diều tuổi nhỏ
buông dây ra . mi bay về mô ?

Cao Nguyên


HUÊ VẪN CÒN NHAU

đang Thu lạnh , mơ một ngày Huế ấm
quê thứ hai - em nhớ nắng xuân thì
giờ viễn xứ đi dần xa xa lắm
ngày về . dường đâu mặt với chia ly *
còn sót lại mấy mùa mưa bay lá
hàng me chiều lả tả quyến tà sim
con đường dọc lên Morin bụi phủ
những dấu yêu chưa người quét để tìm
 *
chân nhấp nhứ , bên mô là Thượng Tứ
bên mô là anh ngày ấy thương em 
vài cầu dài . thẹn thùng mi núp gió
chớp giấu nhanh cảm xúc dậy vì anh
 *
sáng ngồi giở trang học trò vàng giấy
cánh bướm hồng mùa Hạ cũ Thiên An
miếng vỏ thông khắc tên nhau thuở ấy
nằm trường niên trong khung nhớ trên bàn
 *
bài thơ cũ đầu tiên anh nắn nót
anh thử tìm vần ý viết yêu em
thơ rất Huế , mộng mơ khung trời nhạc
- Thi sĩ ơi ! hương yêu đó còn nguyên
 *
chừ viễn phố - hai đứa mình ngàn dặm
Huế vẫn em - Phố Núi vẫn là anh 
giòng sông Hương xuôi mượt mà. thông cảm
 chiếc hôn anh ngày cũ khéo giữ dành ... 
 
đht  
gửi một người rất có duyên với Huế

lundi 23 septembre 2013

JE T'AIME TOUT COURT

JE T' AIME TOUT COURT..

tu m' as trouvé d' une ombre
anh tìm ra em từ mộtchiếc bóng 

l'ombre des années obliées
chiếc bóng cũng những tháng năm đã bị quên lãng
de ton coeur , je sombre
từ tim anh , em chìm đắm
dans la profondeur de mélancolie
trong tận cùng của sầu muộn
*
la lassitude de mes jours non ensoleillés
sự mỏi mệt củ những ngày không có ánh mặt trời
me fait fondre l'enthousiasme
làm em chảy tan mất sự phấn khởi 

quand je te vois rire avec ces belles
khi em nhìn thấy anh đang cười cợt với những nàng thơ
qui tournaient autour de Toi
đang bám chung quanh anh
j'ai envie de mourir pour t'oublier
em muốn chết đi để quên anh
 *
mais quand  ta main me touche mon coeur
nhưng khi bàn tay anh đặt lên trái tim em
ses rythmes, devenus affolés , tournent
nhịp trở thành hốt hoảng , quay tròn
les légers pas de valse dans ma mémoire  
những bước valse nhẹ nhàng uyển chuyển trong ký ức em
les cris : je t'aime , je t'aime mon Amour
những tiếng reo : em yêu anh , em yêu anh , tình yêu ơi
*
tu m'as trouvé dans tes affectueuses pensées
anh tìm ra em từ trong tưởng nhớ trìu mến
et me redonnes de nouveau la vie
và cho em lại súc sống mới mẻ
tu veux que je sois à côté de Toi
anh muốn em luôn bên cạnh anh
mélanger tes rires aux miens
hoà tiiếng cười anh và tiếng cười em
effacer mes larmes par ta joie
xoá đi những ngấn lệ  em bằng cái vui của anh
et vivre avec Toi jusqu 'à cent milla ans 
và sống với anh cho đến ngàn năm sau
*
pour te remercier de tout celà
để cám ơn anh tất cả
j' ai juste un seul mot à te dire
em chỉ có mỗi một chữ 
JE T' AIME tout court ..
ngắn gọn : Em yêu Anh

đht

mardi 3 septembre 2013

PHỐI ÂM


 ***
LỠ MÙA

lỡ mùa thưa gởi trầu cau
đành thôi, thương nhớ trao nhau làm quà
đưa người một đoạn tình xa
dưng nghe lạnh buốt chạy qua tim mình

rõ xa còn ngoái tâm nhìn
thoảng hương mà lụy bóng hình trăm năm
lưng ngày vui ngọn tóc xanh
tràn đêm tuổi bạc buồn quanh chân đời

người về náu giữa hồn tôi
nhẩn nha gõ nhịp kinh đời trầm mê
nợ người nồng giấc tào khê
sâu đêm hạt vỗ tâm nghe lạc thần .

Cao Nguyên

***
LỠ MÙA TRẦU CAU

lỡ mùa têm miếng trầu cau
thì thôi đành nhớ - dành nhau chút tình
không còn vai tựa vai anh
ngồi nghe tiếng nấc ngày tim xa người
*
lỡ mùa duyên phận mây trôi
đìu hiu qua xứ buổi mơi theo chồng
Trời cao làm tội má hồng
cho mau thác đổ hạt bồng dìu nhau
*
lỡ mùa , thức suốt đêm sâu
nhớ Người . em giụi đầu vào lòng tay
héo hon buồn , thận phân gầy
úa rèm mi - ướt vành môi -nhạt màu
*
lỡ mùa súng sính trầu cau
ống vôi ngơ ngẩn . quệt vào lá ngâu
aó hồng - khăn đóng - cô dâu
anh ơi , thương ấy ..khóc... trầu cau , vôi nồng

đông hương

mercredi 21 août 2013

PHỐI ÂM


Những Ánh Đèn

theo đêm quá khứ về quê Ngoại
gặp giữa đường trăng những ánh đèn
ôi chao thương quá, ngày xưa ấy
rộn giữa lòng vui, tiếng hát quen:

(tết trung thu xách đèn đi chơi
em xách đèn đi khắp phố phường
đèn ông sao hay đèn cá chép
em hát ca trong ánh trăng rằm)

những lời hát từ thời tuổi ngọc
còn rộn âm trên đất quê người
bỗng dưng buồn, lòng ta muốn khóc
Quê nhà ơi! Ngoại của con ơi!

vẫn trăng ấy, và bầu trời ấy
sao đời mình sống ở hai nơi
một nửa nhớ tiếng gà báo thức
một nửa nghe chuông gọi bồi hồi!

mùa thu ơi! giữ giùm ta nhé
những ánh đèn dành dụm một thời
mai sẽ tặng cho người bạn trẻ
biết thương ta, máu lệ một đời!

Cao Nguyên
 
 
CHIẾC ĐÈN LỒNG

Trung Thu tuy vẫn chưa về
người làm đèn cũ vẫn kề cận tim ...

***

chiếc bánh trung thu nằm hờm trong mộng
chỉ những vội vàng, em gọi vầng trăng
đêm giữa thu anh có về cho đúng
giờ em mong khuya nửa giấc em ngoan

chiếc đèn lồng anh tặng em thuở nhỏ
xa anh rồi...em xếp cất vào rương
đêm tròn trăng tháng tám về em mở
thắp lại đèn, chuyện với bóng em thương

những tâm sự sụt sùi cùng lá rụng
anh chở thu vàng em tận bao xa?
làm trăng cay đôi mắt từ vô tận
ánh lửa chùng đủ sáng giọt buồn sa

chiếc bánh trung thu nằm yên vờ ngủ
chỉ tách trà trên tay dỗ dành nhau
đêm naytrăng long lanh đầy hạt vỡ
anh sẽ lưu đày thu em đến bao lâu ?

đông hương

mardi 20 août 2013

BAN - MÊ - THUỘT


đâu phải bụi - mù - trời
mà anh buồn - muôn - thuở
chỉ vì
anh vắng em
anh thiếu em
anh thực sự xa em !

từ dạo
anh xa Thuận Mẫn
em rời Buôn Hô
một vòng quay
nửa phần trái đất
một bến bờ
không hẹn
biết tìm đâu ?

ba - mươi - năm
buồn
nung chín địa cầu
Ban - Mê - Thuột
tên em
về đâu nỗi nhớ

Cao Nguyên