lundi 27 avril 2015

BÊN ĐỜI DÌU NHAU


ngày mai em sẽ ra đi
lại thêm một cuộc chia ly nặng lòng
kể từ em bước lưu vong
đã xa khuất nẻo cánh đồng ấu thơ

*
niềm riêng đọng dấu trang thơ
vương trong xa thẳm bến bờ hợp ly
đời trôi nối những chuyến đi
thêm trang ký ức lặng ghi lời buồn

*
tạ từ nào chẳng vấn vương
từng con mắt nhớ bên đường tiễn em
này đây ly rượu bình yên
uống đi cho ấm hương đêm xứ người

*
này đây tình khúc tuyệt vời
hát lên nồng thắm những lời tình vui
quên đi những thóang ngậm ngùi
tình thơ vỗ cánh bên đời dìu nhau .


Cao Nguyên
030604

jeudi 23 avril 2015

ANH CHỢT HIỂU


em chẻ, chia anh nửa tim còn sống
một nửa dành khi nếu  lỡ anh quên
anh đánh rơi trên đường qua  kẽ lạ
rồi bảo rằng tim em đang ngủ yên
 *
em lỡ dại nghe lời anh, rong ruỗi
đi sâu tìm tĩnh lặng cánh rừng xưa 
như con sóc nhỏ vui không muốn đuổi
hạt dẻ tình rơi trên lá sang Thu
  *
  anh ngồi chẻ tình anh ra làm bốn
 một nửa anh chia cho ngọn mây Tần
một nửa nữa, anh tặng chân tình mới
  hai nửa còn dư, may quá! dành em  
 ***

chừ ngồi cạnh, đếm thời gian đã mất
  em thấy như mình hành khất ngày xưa  
anh quấn quýt môi em, lau  mặn giọt
Băng tim nhau, mình vá lại từ đầu.
*
  sao quá dại chia ai tình diệu vợi  
để em đau, nhức nhối vết lỗi lầm  
anh vừa hiểu trái tim em thật đẹp
 anh ngớ người, chợt hiểu : vẫn yêu em!

đht
 

mercredi 22 avril 2015

Ở PLEIKU


Em về
nắng bỏ trên cao
chiều rơi bản thượng
nhuộm mầu khói mây
trên lưng gùi nặng mơ đầy
đường chiều vội bước
một bầy chim qua

Tù và rừng núi
vọng xa
bay bay sợi nắng
phôi pha bềnh bồng
dừng đây suối mát mây hồng
cánh hoa rừng nở
giữa dòng mênh mông

Tung đầy hoa trắng
lưng ong
ngực trầm cong nặng
một vòng cung đưa
tiếng cười trong quá âm thưa
tan trong bụi nước
nước đưa bạt ngàn

Cồng chiều
lại giục quan san
về thôi sơn nữ
giữa đàng còn mơ
bóng người khách lạ sương mờ
dấu chân kỵ mã
thẩn thờ quay đi

Về thôi sơn nữ
còn gì
ngải sầu môi đắng
tìm trầm xa xôi
buổi chiều nắng lụn bên đồi
sao còn sơn nữ
ra ngồi lặng yên


Phạm Quang Trung

BỎ MẶC TÌNH TA LẠNH ĐỢI CHỜ


Photo de Nguyen Chinh.

ta đem vầng nguyệt đi rao bán
lạnh một màu trăng dưới lũng sâu
thanh âm vọng lại từ cao thẳm
rụng xuống càn khôn ánh nhiệm màu


ta đem phẩm giá đi rao bán
danh dự một đồng ai mua chăng?
một đồng đổi một thiên hảo tửu
chuốc cả tình say với ngàn vàng


ta đem ngà ngọc đi rao bán
đổi chút hương tình đêm giao bôi
hôm nay có kẻ say hạnh phúc
riêng một mình ta mãi ngậm ngùi


ta đem thân phận đi rao bán
mơ hồ thương nhớ mấy trang thơ
thơ đi sao chẳng hồi âm nhỉ?
bỏ mặc tình ta lạnh đợi chờ


nguyễn chinh
21-4-2015

lundi 6 avril 2015

VẼ TRĂNG


 trăng đã chết
giữa hai mùa mưa nắng
sao ta còn sống với bão giông?
ôm nguyệt tận
quạ về trong khuya vắng
rỉa rói tình nhau
trên đỉnh hư không

trăng đã chết
giữa hai hàng nước mắt
kinh cầu hồn lạnh mấy mù khơi?
ta đốt nến
nguyện soi đời héo hắt
lượn lờ bay
như đốm lửa ma trơi

trăng đã chết
cho trời buồn cô quạnh
nên thu về rụng tím màu mây
ta chấm cọ
vẽ một vầng trăng lạnh
treo lưng trời
ngắm đỡ
một đêm nay!


nguyễn chinh
6-4-2015