mardi 28 juillet 2015

CUNG HIẾN



đường mây bụi dấu in trên cánh hạc
nụ hoa ngày buồn rũ trổ màu phai
hồn suối lạnh với tay tròn kiêu bạc
nụ cười xuân có dừng lại nơi này

bên tán lá em đã từng ngồi lại
ngắm hoàng hôn rời rã với mây bay
lời ước hẹn hững hờ trăng nước rụng
tiếc nghìn trùng hương ấm một vòng tay

bay bay mãi rêu một đời phiêu bạc
lời ước xưa làm sao được vẹn tuyền
cho ta gửi chút tình xuân mà mượt
gió mang về xanh tóc tuổi cao nguyên



Lan Phi (giao thừa xuân Giáp Ngọ)

TAY TRẦN CHẢI LẠI TÓC EM


chải lại tóc em ta gở từng hạt bụi
hạt trắng long lanh hạt nhuộm sắc vàng
tay lược trời ta chải lại không gian
xin lắng đọng thời gian vào bất biến

*
ta chải lại tóc em lòng phiên phiến
mới ngày nào còn mà mượt tóc xanh
tóc suối nguồn ướt rượt tuổi niên thanh
ngàn đêm mộng trải quanh lên gối biếc

*
ta chải lại tóc em tình hối tiếc
rất ân cần đường lược chải mấy thu
ta nhặt đi những sợi tóc sương mù
lòng thổn thức buồn ru cùng tuế nguyệt

*
Chải lại tóc em lời ngôn ngữ
nghe mây tình từng giọt vỡ hư không
chải lại tóc em tìm nhân dáng vô cùng
ngàn năm khép hỡi em bờ tóc rối.....



Lan Phi

lundi 20 juillet 2015

NHÀ THƠ CAO NGUYÊN


Nhà thơ của Thao Thức
Nhà thơ của Đấu Tranh
Nhà thơ của Huyền Thoại Tình...
 

mercredi 15 juillet 2015

CHUYẾN XE ĐỜI



có chuyến xe vừa qua bão táp 
  mệnh quá giang theo một sinh thời đời
 gập ghềnh ngồi nghe tuổi nát 
  thời lắc lư phế rạc thân người 

 chập chờn tim óc xoay cơn mộng
  đụng vỡ niềm tin, khao khát rơi
  tuột đêm lao vút vào vô vọng
  chộp níu thời gian bóng ngã trôi 

 đã lỡ ôm sông muôn đoạn gãy
  rờ từng mảnh núi xác xơ cây
  mộ bia thổi mãi đèn không cháy
  hồn đứng nhìn nhau tâm hóa ngây 

 xe qua phù phiếm mùa đang rộ
  rực rỡ hào quang đốt cháy tôi
  khơi bay trầm tích thời trung cổ
  nhẹ hẫng thân tâm quá một thời !

Cao Nguyên

TỪ BẾN RONG RÊU

 
 
 
 
Vui Lên!
 

*
“Tặng hai người....”
SC

Hoàng hôn chôn kín nỗi buồn
Sương buông màn lệ tàn Ðông xứ người
Lá rơi ủ nụ mầm tươi
Hai con chim Vạc giữa trời kêu sương

Em đừng gỡ mối tình riêng
Ðan mảnh ưu phiền vào cõi xa xăm
Ðời là bể khổ bủa giăng
Ðâu mình em, chịu cách ngăn dậm trường!

Một lần trao nhẫn yêu thương
Trăm năm giấc ngủ chập chờn...chiêm bao
Mơ Vì Sao sáng trên cao
Làm hoa tiêu dắt con tàu xé mây !?

Vui lên em! - đẹp đời nầy
Vẫy tay theo vó ngựa phi sớm chiều
Vui lên từ bến rong rêu
Thương yêu chia sớt khổ nghèo quê xa. . .


Sông Cửu