vendredi 16 novembre 2018

ƯỞN NGỰC LÊN CHỜ NHẬN NHỮNG ĐI VỀ


Tôi gắng sống cho đến giờ phút cuối
bóp cơn đau cho tim đỡ sóng soài
trên giường, xin dừng đoạ đày hơi thở
phổi nghẹn rồi, ai dìu tim đi soi
*
Hôm nay chữ như không buồn rơi xuống
như hằng ngày, thơ mất hứng, không vui
tôi vội vã chạy tìm người để mượn
chút tinh anh uống cho khoẻ _lạy trời!
*
Ráng níu kéo mọc mời tình loã thể
hứng cảm rồi, lời ý mới trườn theo
nghe mạch sống chảy luông tuồng huyết quản
màu mặt trời giờ hoàng đạo tuyệt cao
*
Con bà nó, những tôi và trái cấm
đã một thời làm mưa gió tim anh
chừ đơn giản, tự tin và can đảm
tìm sâu xa, dụ ngực trái hoành hành
*
Mở xiêm áo cho tim mình dễ thở
ưởn ngực lên chờ nhận những đi_về
nghe thấm nhột đến cực cùng vũ trụ
té ra mình còn thấy thích đam mê

đông hương

dimanche 4 novembre 2018

 
Còn đây được một góc tim
giấu trong cùng tận khi buồn mở xem
cuộc tình phủ bụi thời gian
vết chân nước mắt trên trang chưa mờ
*
góc tim cùng tận phù hư
chỉ mình tôi nhận cảm từ hồng tâm
những khi cảm xúc bềnh bồng
ngón lầm ngờ ngợ tri âm bước vào
*
 người thôi về đã từ lâu
chỉ là bóng nắng rọi vào gương soi
phòng không, chỉ bốn tường đời
rêu phong xanh phủ gót giày người xưa
*
mở tờ lịch cũ người cho
đếm nay cũng đã gần như vô chừng
cúi đầu nghe bước thinh không
vụng về đạp phải dư âm cuộc tình

đông hương