samedi 30 juillet 2011

VẾT LĂN



Như viên sỏi trôi lăn
Mỏi mòn thân phiêu bạt
Từng đêm dài trăn trở
Một đời sỏi trôi lăn …

v ế t
l ă n

______________________________________________

Như viên sỏi trôi lăn
Mỏi mòn thân phiêu bạt
Từng đêm dài trăn trở
Một đời sỏi trôi lăn …

Chuyện buồn hết trăm năm
Như một lời ăn năn
Khi người ngoảnh mặt lại
Trời mưa giọt băn khoăn

Chuyện buồn thấu nhân gian
Vết lăn dài in dấu
Sóng bạc đầu từng lọn
Xô đẩy gợn lăn tăn

Tạ từ người lui bước
Để lại vũng …ngu ngơ
Tim nghe như hụt hẫng
Đời nhẹ bẫng …hư vô…

Không Quán

LY BIỆT



Ta chếnh choáng men thời gian vô tận
Đêm đen dài, bạn chỉ có hư không
Lời kinh khuya thăm thẳm vọng mênh mông
Rũ chưa sạch bụi trần gian duyên nghiệp

l y .b i ệ t

____________________________________________________________________________
Tim nhức buốt mầu thời gian kỷ niệm
Ái biệt ly, hồn hoang vắng cô liêu
Ta ôm giấc trở trăn, hồn phiêu lãng
Mắt lệ khô tình vạn dậm tiêu điều...

Ta chếnh choáng men thời gian vô tận
Đêm đen dài, bạn chỉ có hư không
Lời kinh khuya thăm thẳm vọng mênh mông
Rũ chưa sạch bụi trần gian duyên nghiệp

Ôi trần gian, bao giờ ngưng đi tiếp...
Ta van nài ngươi hãy dứt nghiệp duyên
Ngưng âm ba, sóng sinh khởi triền miên
Làm điêu đứng lòng ta sầu vạn cổ...

Biệt ly rồi, hồn hoang vu, rộng mở
Những mảnh đời trùng duyên khởi xót xa
Vầng ô xưa, từng sưởi ấm lòng ta
Còn đâu nữa, nhạt nhòa trong kỷ niệm...


Không Quán
Tháng 7, một ngày chủ nhật buồn

vendredi 29 juillet 2011

NHỚ HUẾ


Lâu quá không về thăm xứ Huế
Nhớ Hương Giang soi bóng Ngự Bình
Áo trắng bay nụ cười nghiêng rất khẽ
Rạng Tràng Tiền mấy nhịp cầu xinh…

Xóm Ngự Viên có còn hoa bướm trắng
Gót giai nhân sen nở bước cung tần
Nghe rạo rực một thời hoàng kim cũ
Thoáng bóng rồng trong áng phù vân…

Lâu lắm rồi chưa được ăn cơm hến
Nhớ người em má đỏ bồ quân
Đêm hoa đăng thuyền duyên chờ sang bến
Con đường thơ trăng rải trắng ngần…

Lâu lắm thôn xưa chưa về lại
Nắng hàng cau Vĩ Dạ biếc tóc mai
Đò ngược chuyến chuông chùa Thiên Mụ vẳng
Câu Nam Bình gợi tiếp khúc Nam Ai…

Giọng em cất nhẹ nhàng sao êm thế
Nắng chiều xiên vành nón lá nữ sinh
Trường Đồng Khánh thướt tha tà áo Huế
Lối xưa về tím cả mộng thư sinh…

Huế lăng tẩm những đền đài u nhã
Lâu lắm rồi ta chưa được viếng thăm
Hồn tiên đế mấy trăm năm hóa đá
Huế thẳm sâu trong nỗi nhớ âm thầm…

Huế trầm mặc những khu vườn giữa phố
Huế đượm buồn sau những dải mưa thưa
Bao năm xa… cố đô... tàn phượng đỏ
Ta nhớ người mỏi mắt… Huế... ngày xưa…

Gửi dht: NB đã sửa lại câu cuối bài thơ trước và xin gửi vào trang thơ của dht một bài thơ về Huế khác... NB rất yêu Huế (đặc biệt là CON NGƯỜI Huế!)

Nguyên Bạch

GIÒNG NHẠC NGUYỄN TÂM HÀN





SAIGON TRỜI ĐANG MƯA SAO EM
@
Sàigòn bây giờ trời đang mưa sao em
Sàigòn bây giờ trời đang mưa sao em
Hạt mưa ướt thấm hoen da lạnh
Giọt tí tách tiếng mưa thì thầm
Mưa gây niềm nhớ nhau … nhớ khi bên người
Đời hai nhánh sông
Dòng theo nước xuôi
Người xa khuất một bóng bên trời

Mưa rơi trên đường vụt tung theo bánh xe qua
Mưa rơi trong lòng niềm đau năm tháng vẫn còn …
như ngàn mũi kim làm đau tâm hồn mình từng ngày

Sàigòn bây giờ trời đang mưa sao em
Đường về âm thầm bụi mưa vương mi không ?
Hàng cây vẫn ngả nghiêng vô tình
Giọt mưa ướt , ướt trong tâm hồn
Tiếng tơ lòng hắt hiu gió đêm sa mạc
Chiều loang loáng đi
Giọt mưa vỡ tan
Tình vẫn đó tứ lúc xa người

mercredi 27 juillet 2011

TRĂM NĂM CÒN PHÍA TRƯỚC



hãy cứ nghĩ, trăm năm còn phía trước
cho buồn phiền không vướng bước chân ta
những xót xa cũng chỉ là cỏ mục
sẽ lụi tàn theo năm tháng đi qua

đời đã thôi gọi tuổi mình hao hức
anh và em, tự đánh thức ngày vui
như lũ ong đang giữa mùa lấy mật
đã biết đùa trên hương sắc hồng tươi

*

đã yên chí trăm năm còn phía trước
vội vàng chi đếm mất được chiều nay
thôi trăn trở để lòng đừng thổn thức
khi dấu yêu vừa vuột khỏi vòng tay

đêm mưa qua mà ngày chưa kịp nắng
tại mây thôi, đâu phải vắng mặt trời
chỉ hôm nay, rồi mai đời sẽ khác
chút hồng thôi, cũng đủ nhếch môi cười

*

vui nhé em, trăm năm còn phía trước
nhẹ lòng đi theo nhịp bước chân thơ
trân trọng giữ chân tình ta có được
cho yêu thương rất thực giữa đời mơ

thoảng cơn gió, đóa hoa tàn bất chợt
sao ta không chia sớt những buồn vui
mai kia dẫu biên đời thân đã vượt
hồn còn nương theo gió để ru người!

Cao Nguyên

CHỈ CÒN


Chỉ còn một chút mùa thu
Cho ta chạm tiếng gió ru xa vời
Còn mây
quanh quẩn khung trời

Tìm đâu đó
nỗi bồi hồi chưa tan
Còn mưa ướt mảnh chiều tàn
Định gieo nhung nhớ
cho tràn lối thơ

Còn vài giọt nắng bơ vơ

Đuổi theo chiếc lá
đang lờ đờ trôi

Chỉ còn một chút nữa thôi ...
Lá Cỏ

vendredi 22 juillet 2011

HOÀI NIỆM



thơ bay theo hơi cơm vừa cạn nước
mùi chữ thơm hương gạo mới quê nhà
gạo đã đi quá nửa vòng trái đất
đến quê người gợi nhớ lúa mùa xa

mùa xa quá mà thơ còn quanh quẩn

dẫu bây giờ cơm ngày nấu một lần
phải chi mẹ còn bên vòng lửa ấm
ngày hai lần con ngửi được hương thơ

đời vẫn thế thẩn thờ chi lạ rứa

liệu mốt mai còn níu được bao lần
thơ bay lên từ nồi cơm vừa cạn
biết tuổi đời còn lãng mạn vu vơ

tại anh nhắc nên lòng em hoài niệm

nhớ điệu vần cười chúm chím trêu thơ
ơi chữ nghĩa lững lờ bay theo gió
nhớ giữ giùm hơi hướm đã từng mơ

những giấc mơ của quê xưa tìm lại

cũng hoang đường như tìm mẹ ngày xưa
như tìm lại hương hoa cau, hoa bưởi
còn ủ thơm trong áo tím qua mùa!

Cao Nguyên

mercredi 20 juillet 2011

VÔ HẰNG


mỗi khi trăng đối diện sông
lời anh hóa mộng trong đồng tử em
chau mày khoe nét môi duyên
ghẹo đêm khúc khích từ bên kia trời

nơi xin làm cái bóng người
tung tăng qua cả đầy vơi cuộc trần
dẫu trăng khuyết bởi phù vân
sóng sông vẫn sáng vô hằng ý thơ!

Cao Nguyên

SÔNG VÀ EM


Đưa tay vớt mảnh trăng vàng
Từ dòng sông mộng… điệu đàn, nhấp nhô
Vầng trăng mười sáu đợi chờ
Nhịp đời lay vỡ tim mùa yêu thương

Em còn nuôi mộng tình vương
Bước chân lữ thứ… say, buồn đời thơ?
Biết đâu từ cõi sông xưa
Nụ hôn thầm lặng gọi đùa tên em!

Mùa Thu qua bến sông Seine
Cánh chim lạc bước có hoen mắt sầu
Em nghiêng bóng nhỏ qua cầu
Chìm trong nỗi nhớ niềm đau ngút ngàn(?)

Sông ơi, còn nhớ trăng vàng
Đêm lao xao sóng rộn ràng bến xưa
Dấu tình ngôn ngữ bơ vơ
Để năm tháng mộng theo mùa Thu đi(?!)

Em cô gái Huế nhiều khi
Dòng Hương giữa chốn Paris độc hành
Nghe trong tim nụ ân tình
Nở trên môi để chúng mình còn nhau…

Cao nguyên phố, 20-7-2011
Dzạ Lữ Kiều

lundi 18 juillet 2011

ĐÊM HUYỀN THOẠI


Bên song cửa nhìn màn đêm rơi xuống
Tách trà sen hơi nóng đượm hương nồng
Anh cảm tưởng như mình chia nhau uống
Chén ân tình đầm ấm giữa trời đông

Nhìn vầng trăng đang mỉm cười mời gợi
Ánh tơ vàng như chỉ lối se duyên
Ngâm khe khẻ những vần thơ chờ đợi
Anh nghe hồn lơ lửng giữa trời êm

Em đã đến theo ánh trăng huyền diệu
Đem mơ màng say đắm giữa trời khuya
Anh đón tiếp với hương tình chung điệu
Cùng giao nhau như mây gió chuyển mùa

Bên phố vắng lời thì thầm to nhỏ
Tiếng yêu thương như sóng vỗ bờ xa
Lời ân ái đậm đà chung nhịp thở
Giữa đêm trường tiếng dội vẫn ngân nga

Vòng tay ấm xiết thân hình ngà ngọc
Nụ hôn nồng len sợi tóc làn da
Mắt đắm đuối như thiết tha mời mọc
Hồn rung rung theo gió chuyển trăng ngà

Chiếc thuyền nan trên biển tình dậy sóng
Mãi lắc lư chao động giữa đêm trường
Gây tiếng vỗ nhịp nhàng đầy ước vọng
Thoát xa ngoài chiều mộng tưởng yêu thương

Hồn lâng lâng tăng dần theo nhịp thở
Gió rạt rào đưa sóng vỗ lên cao
Rồi đến lúc muôn ngàn tinh tú nổ
Sáng rực trời, còn lại một vì sao

Sóng yêu thương đưa mình lên tới đỉnh
Vượt không gian và vượt cả thời gian
Hồn mênh mang giữa non ngàn vô định
Ước mơ hoài một ngõ thoát thênh thang

Lòng vẫn muốn kéo dài đêm kỷ niệm
Em nép đầu vào sát cánh tay anh
Ngọn lửa yêu không bao giờ chìm lịm
Rồi lâu lâu bừng sáng với hương tình

Nguyễn Gia Linh

MÙA CÁCH BIỆT


Gì dài hơn những tháng ngày ?
Nhớ nhung vườn cũ, thương hoài tình quê

Đây gió luồng, hương xông mùi đất
Vườn ai lạnh lẽo tiết sang thu
Nhìn quanh mái ngói màu nâu trải
Để trú sương sa, bão mịt mù

Đây hẽm đường mòn heo hút vắng
Xóm làng yên ngủ giữa trời thu
Là nơi vắng vẻ an lành lắm
Quạnh quẽ khơi bao kỷ niệm mờ

Bao nhiêu hiu hắt bấy nhiêu tình
Ngàn dặm trời xa một bóng in
Lẳng lặng xem mây nhìn cỏ úa
Chạnh lòng đơn lẻ dặm trường đình

Xào xạc lá khô tựa bước ai
Tưởng chừng người ấy cận đâu đây
Đã xa, một thoáng vầng trăng mới
Vẫn kiếm tìm mơ buổi sớm mai

Đây buổi tinh sương xám mịt mờ
Mà đời cách biệt cảnh tiêu sơ
Ôi thương nhớ! nhớ thương thềm vắng
Trời xa ! khuây khuất lẽ yêu thơ

Đặng Xuân Linh

dimanche 17 juillet 2011

GIÒNG NHẠC NGUYỄN TÂM HÀN


MỘT THOÁNG THU XƯA
Hoài Hương
Ngồi đây trông gió vờn hoa dại
Ta chợt thấy lòng nhớ cố hương
Hồn vương trong gió mờ nhân ảnh
Một khúc ly hương mấy đoạn trường




Vu vơ nhìn cánh lá chao bay ngoài song
Ô hay … nàng Thu đã ghé thăm trần gian
Mây trời lãng đãng … tóc mềm vương xoã … thướt tha
Lòng bỗng nhớ Thu xưa
Chợt tim xuyến xao
Tiếng lá cây nhẹ khua …vắng nơi hiên ngoài … một thoáng u hoài

Lâng lâng tình thu mãi ngất ngây tâm hồn
Hương lan quyện trong khói sương lam chiều buông
Hồ soi dáng liễu … bóng đêm mờ ánh trăng
Sầu dâng cô lữ nhớ quê hương xa vời
Thầm mong một ngày tìm về nơi bến mơ

Thu ơi … trời lữ thứ sắt se niềm riêng
Yêu em hồn tôi đắm trong khung trời xưa
Êm đền Thu tới … gây lòng man mác … vấn vương
Đời xa cách đôi nơi
Người đi nhớ nhung
Biết đến bao giờ nguôi …giấc mơ tương phùng … ngày tháng bên lòng

NguyễnTâmHàn

MÀ SAO


Tay em, chưa nắm một lần
Mà sao trong dạ bâng khuâng mãn đời ?
Thịt da chưa chạm bờ môi
Mà sao vẫn thấy bồi hồi thân tâm ?
Xe duyên chiếc nhẫn chưa cầm
Mà sao mới vắng, tần ngần nhớ nhau ?
Chữ yêu, có ngỏ gì đâu
Mà sao như thể từ lâu hẹn thề ?
Vẫn chưa chung một lối về,
Mà sao lòng thấy trọn bề thương em…?

Em ơi ! chắc tại em hiền
Tại em dáng ngọc, mắt huyền thanh xuân?
Gặp em dầu chỉ đôi lần
Đã thương tròn kiếp chẳng cần nghĩ suy.
Đường trần vạn nẻo từ ly
Vẫn nguyên hình bóng như khi mới gần.
Ô hay duyên nợ tương thân
Hương xưa gối mộng tình tràn đêm thâu.
Bên đèn hứng giọt mưa Ngâu
Xanh xao nỗi nhớ chén sầu tả tơi.
Trước sau xin tạ ơn đời
Khuôn thiêng mở lối nói lời : “Yêu Em”.

Man Ho

EM CHƯA ĐẾN


Em chưa đến, mùi hương chừng đã lại
tóc em bay mang ngàn sợi tương tư
mắt em đen như nỗi nhớ sương mù
đêm ngà ngọc đậu dưới hàng mi ướt

Em chưa đến, mà dấu đời óng mượt
hơi ấm bàn tay thắp sáng cuộc tình
những câu thơ như sắp sửa hồi sinh
hồn nhảy múa chập chờn từng con chữ

Em chưa đến, con bướm vàng ngái ngủ
đợi mùa xuân về rắc nhụy cho hoa
dấu chân em mờ khoác bóng trăng nhoà
nghe nhịp điệu ngọt ngào trên ngọn sóng

Em chưa đến, tiếng ru nào đã vọng
nụ hôn đầu nghe rát bỏng trong tim
lá mùa thu thôi rụng những vô tình
con sâu nhỏ gặm nỗi buồn rất nhẹ

Em chưa đến, chút hồn nhiên đã hé
nở vào hương xao xuyến tuổi xuân đầy
ta chờ em chôn kín lối thơ ngây
với sương gió, thời gian thầm tiếng gọi

Em chưa đến, hay ta chưa kịp nói !

mạc phương đình

PPS LIÊN NHƯ THƠ ĐÔNG HƯƠNG


Minhngocpiano-Dakhuc.NguyenMyCa.GiongSOngDinhMenh.thoDongHuong-liennhu.pps
4954 Ko Afficher Télécharger

CHUYỆN TÌNH BÊN SÔNG


Tôi về vọc nước Bồ-Giang*
Nghe bờ tre hát rộn ràng lời quê
Ngày xưa … chung bước đi – về
Trường xa, sông rộng. Lê thê đợi đò
Chòng chành … sóng gió bất ngờ
Níu tay nhau, phút tình cờ… chưa quen!
Để rồi mắt khép mi mềm
Tay nghiêng che nón, nhịp tim rối bời!
Sang sông, em tủm tỉm cười
Ngày mưa, tháng nắng … sông bồi lỡ thêm
Dấu hằn đọng mãi trong tim
@
Tôi vào quân ngũ. Em biền biệt xa
Đêm chiến tuyến – Ánh sao sa
Để rồi nỗi nhớ nhạt nhòa từng đêm
Đường hành quân cứ liên miên
Ba lô, súng đạn còng thêm lưng gầy
Poncho đêm lạnh rừng cây
Phong sương áo trận bao ngày mồ hôi
Giày Saut chân ướt đẫm mùi
Gian nan đời lính một thời nên quên!
@
Chiều nay … ghé bến sông tìm
Em xa quê thưở chiến tranh lạc loài!
Nhìn quanh chẳng biết hỏi ai
Vốc từng ngụm nước, hỏi đầy hay vơi(?)
* Sông Bồ ở T T Huế

Cao nguyên phố, 16-7-2011
Dzạ Lữ Kiều

samedi 16 juillet 2011

GIỌT NHỚ GIỌT THƯƠNG


chiều ni
mưa chợt
đổ dài
che
cơn nắng trắng thơ ngây
thuở nào
giọt thương
giọt nhớ
giọt mơ
giọt xôn xao
giọt đợi chờ
mắt sao
giọt mong áo trắng
ngọt ngào
che ngang nón lá
bài thơ
học trò
giọt buồn
ngóng đợi bơ vơ
giọt vu vơ
giọt dỗi hờn
trời cao !
giọt đau
tình rã
nụ đào
chiều mưa tầm tã
nhớ đò
năm xưa
tóc bay
thấp thoáng
sân chùa
tiếng chuông Thiên Mụ
vỡ từng
thanh âm
kinh ngân
giọng hát
mái đày
tình mênh mông
nở
quỳnh
say
trăng rằm
tặng nhau
môi ngọt
rượu tăm
trăm năm
mặn đắng
đứng dầm cơn mưa...


DxN

vendredi 15 juillet 2011

GIAO MÙA


Hạ chưa đi mà Thu đã sang
gió heo may, lá đã chợt vàng
nắng chưa tắt mà sương đã lạnh
hoa còn hương, cánh đã chớm tàn

anh đang trên lằn ranh thời gian
theo mây bay vào nơi băn khoăn
chợt thấy mình giống như chiếc lá
vừa giao mùa màu đã biếng xanh

em có cùng với lá và anh
lang thang bay vào trong không gian
mà điểm đến sẽ là vô định
mặc giao mùa, Hạ đi Thu sang

mặc dòng đời ngược xuôi, dọc ngang
mặc lòng người tranh chen lợi danh
anh và em là hai chiếc lá
đang bay trong cõi trời thênh thang!

Cao Nguyên

jeudi 14 juillet 2011

GIÒNG NHẠC NGUYỄN TÂM HÀN





LÁ RƠI

Lá rơi, lá rơi luyến tiếc Thu đi
Nao nao, nao nao ngọn gió đông về … cuộn lá trên đường
Xác lá vàng bay bay ngập lối

Gió thu, gió thu cuốn lá lao xao
Tâm tư bâng khuâng lạc tới phương nào
Tách cà-phê khói loang bay
Thoang thoáng hương đưa ……..nhớ người

Đêm bơ vơ nghe tiếng gió ngỡ ai tìm về
Chợt mơ ước ta có bên nhau
Cơn hoan mê… mình trong lá lá thu trong mình
Niềm hạnh phúc …một thoáng mơ hồ

Lối thu vút nhanh thoáng gió heo may
Lao chao , lao chao cành lá khô gầy … vàng úa khung trời
Luyến Thu tàn cây tuôn lệ lá

Lá ơi, lá ơi lá gói tim yêu
Thu đi vưong mang một nỗi u hoài
Cuối trời con gió đi hoang
Mơ bóng ai nơi xa vời

Nguyễn Tâm Hàn

GIÒNG NHẠC NGUYỄN TÂM HÀN


CỘI YÊU




Ru em lời hiền … ru trong mơ
Để đêm thức giấc thôi mi sầu
Nụ hoa môi hé nét mơ vàng
Say giấc ngoan hong mộng yêu

Trao em nụ hồng tô môi thơm
Dìm con sóng nhớ trong trời quên
Ngàn thu mưa lá nắng hanh vàng
Nhạt mờ trong tim dấu hoang tàn

Cội yêu … niềm nhung nhớ lang thang vạt mây
Mờ thoáng trong cơn mộng say …
dáng ai bên trời
Tình lan … theo con sóng khơi ... Bờ mội khẽ rung ... Tìm hôn trong gió

Em đan nụ cười trên môi ngoan
Vùi chôn sâu nỗi đau phù sinh
Niềm riêng quay quắt nghiêng vai người
Mộng tình vương theo giấc mơ đời

Nguyễn Tâm Hàn

mercredi 13 juillet 2011

LƯU TÌNH


Ngày về Huế… bụi đường còn hoen dấu
Hạt phượng khô xào xạc giữ gót giày
Ba mấy năm trót làm người lữ khách
Có ngờ đâu hương tóc mãi còn say

Huế đâu quên những buổi chiều trốn học
Lên Thiên an, đền Nam giao, Ngự bình
Bao nhiêu dốc hồn chất ngất kỷ niệm
Cặp sách nhét đầy nét chữ nghiêng xinh

Những án thơ tình… đùm theo nhịp thở
Ghé bên đường để chép vội cho nhau
Cặp sách nhỏ, chứa ân tình thêm nặng
Đến bây giờ … năm tháng có phai đâu?

Đã biết được quê em nhiều cây trái
Mà quê tôi chỉ khoai, sắn, đậu, mè
Gói trong cặp để nhỡ khi đói bụng
Ngồi bên đường nhấm nháp …lắng tim nghe

Ân tình Huế đã bao năm dồn nén
Xa thật rồi! Nhưng đọng mãi trong tim
Dù gặp lại cũng chưa chắc nhận được
Tóc hai màu rượt đuổi… tuổi chiều nghiêng!

Phố núi, 13-7-2011
Dzạ Lữ Kiều

mardi 12 juillet 2011

THƠ LƯU NIỆM VÀ CẢM TÁC



LƯU NIỆM TUỔI MƯỜI LĂM



em cất kỹ thơ anh vào lưu niệm
nhành phượng hồng còn thắm tuổi mười lăm
giữa trang thơ nhiều khi màu mực tím
hơi lu mờ vì nước mắt lên cơn

nón bài thơ anh tặng ngày sinh nhật
em treo tường , quai nón vượt thời gian
theo ánh mắt nắng hạ vàng thoảng chốc
đã bay vèo lên xứ thảo nguyên xanh

chừng như tay em cầm tình còn sót
băng ngang cầu mười hai nhịp dài ơi !
tiếng gió khóc trên lá mù u chót
kiêu sa buồn, năm tháng gót đơn côi

đêm âm thầm, tiếng thở dài héo hắt
hình còn đây , hai đứa , một giòng sông
chữ tình thơ chập chờn người vắng mặt
tim em chùng như con nước trùng tên

đường phượng bay sao quá nhiều mất mát
thêm quãng đường Lê Lợi đến trường nhau
tim Đồng Khánh ngủ trong thơ Quốc Học
nhớ thương đầu mang tuổi lá rừng sâu

đht
*gửi một người rất có duyên với Huế

@@@
TẬP THƠ THỜI ÁO TRẮNG

Bông phượng hồng thắm cả tuổi mười lăm
Áo em mặc anh yêu sao màu tím
Sân trường nào ríu rít buổi ra chơi

Quà sinh nhật năm nào anh vẫn cất
Trang thơ hồng, lưu bút vượt thời gian
Sao mà lạ nụ cười nghiêng vành nón
Em hiện về từ nét viết nghiêng nghiêng

Nghe như tựa men nồng như mật ngọt
Ngâm cả hồn anh tuổi non thơ
Ngắm khuôn mặt nụ cười ôi lảnh lót
Đường nào về bóng lẻ đẫm tương tư

Chiều mau đến và mau sang đàn bướm
Trắng con đường ôi dáng thiên thanh
Em nối nhịp đôi bờ vai mỏng
Anh thương nhiều hạt nắng gẫy tan nhanh

Phượng vẫn nở! Anh thì còn thương nhớ
Chiều lăng xăng Lê Lơi đứng chờ nhau
Nữ Đồng Khánh ngự tim chàng Quốc Học
Ánh mắt đầu đã thấm nỗi duyên đau…


Đuyên Hồng
(gửi đht )


UỐNG RƯỢU


Mời em nửa chén rượu lưng

Gọi là tỏ chút vui mừng mới quen

Này đây ánh mắt dịu hiền

Này đây mái tóc nhung huyền xõa ngang


Này đây dáng vẻ cao sang

Xiêm y tha thướt mơ màng tiểu thơ

Chắc rằng không phải trong mơ

Hình như có mối hẹn chờ nào đây.


Mời em một chén rượu đầy

Hỏi thăm sức khỏe dạo này ra sao?

Gia đình hạnh phúc thế nào

Người yêu đã chọn anh hào hay chưa?


Rượu ngon ủ sẵn bốn mùa

Làm thơ có lúc say sưa cũng tình

Vì em người đẹp nghiêng thành

Nên anh ngưỡng mộ, nên anh sa đà


Mời em hai chén hoàng hoa

Nghe chừng như thể thật là có đôi

Nhìn em đi đứng nói cười

Đoan trang vóc ngọc ra người thanh tân


Hay là tiên nữ giáng trần

Để anh say đắm muôn phần luyến thương.

Mời em ba chén quỳnh tương

Có say, chăn gấm xin nhường cho em


Tay anh làm gối em nằm

Hồn anh em giữ, hương trầm em xông

Rượu say thơ cũng bềnh bồng

Đâu đây vẳng tiếng tơ đồng véo von.


Dương Quân


BÀI THƠ GỞI HUẾ


Vẫn nét chữ thân thương viết từ quê mẹ
Em hỏi anh có bao giờ nhớ Huế ?
Anh trả lời nhớ lắm chớ sao không !

Quên làm sao những buổi sớm mai hồng
Vào lớp học mang tình em Đồng Khánh .
Phía bên kia nửa sân trường áo trắng
Ở bên này Khải Định anh nhìn sang
Mắt dõi tìm em lòng thấy rộn ràng .
Giờ ra chơi áo vờn bay trong nắng
Đi giữa hàng cây em đùa vui với bạn
Anh ngỡ rằng chim đang hót trên cao .

Quên làm sao kỳ hội chợ năm nào
Có dịp quen em, tình thân từ dạo đó .
Đêm chợ phiên em môi hồng má đỏ
Nét hồn nhiên còn đọng ở hàng mi .
Anh nhặt hương thu trên áo trắng nhu mì
Đem ép vội vào trang tình thư xứ Huế
Cho ngày vui thấm qua hồn rất nhẹ .

Quên làm sao chiều thu ấy chia phôi ,
Xa Huế xa em khi nắng tỏa lưng đồi .
Đời quá trẻ chưa một lần hẹn ước ,
Duyên Kim Long không về chung Đại Lược
Tình chúng mình như những nhánh sông trôi .
Làm cánh chim bay mỏi mấy phương trời
Anh vẫn nhớ về trường xưa phố cũ
Những bước chân quen trên lối mòn tâm sự
Và mắt em ngoan, trong trẻo nụ cười .

Đáp xong rồi em còn giận nữa hay thôi ?
Anh hỏi lại em, người em hay làm nũng ,
Huế có bâng khuâng khi mùa thu lá rụng ,
Huế có buồn khi giọt nắng rớt qua song ?
Thoáng hương xưa chắc ấm mãi trong lòng...

Ottawa, tháng 9 - 1997
Mẫn Hồ

TÌNH THƠ CUỐI MÙA THU


Mùa thu không còn nữa
Thơ em buồn lá úa
Chở sầu theo sông trôi
Khi anh đã xa rồị..

Con đường xưa vắng lặng
Ly cà phê giọt đắng
Bên quán nghèo chơ vơ
Còn ai qua nẻo chờ ?

Chợt thương...
Chiều nắng quái
Mây bay ngang đầu núi
Tiễn mùa Thu ra đi
Cánh chim trời thiên di
Rủ nhau tìm nắng ấm
Còn đâu tình gửi gắm
Của ngày xưa rất xưạ..

Anh ơi, có về chưa ?
Thu gầy nay mất dạng
Ai đưa em vào mộng
Cho tóc thề cài trâm
Thuở nào qúa xa xăm...

Mẫn Hồ

EM VỀ ĐÂU ?



em về đâu, mang mùa xuân đi vội
để mình ta chờ những chiều lên
đời khắc khoải từ tiếng hờn bóng tối
kỷ niệm nào không nhắc vẫn không quên

em về đâu, biển ngập ngừng với sóng
nỗi bâng khuâng mờ mịt sông hồ
đêm thức giấc vòng tay tìm vô vọng
tưởng mùa xuân giọt lệ hong khô

em về đâu, con đường xưa lặng lẽ
dấu chân buồn mang đậm xuân xanh
những thao thức của một thời thơ bé
tiếng chim xưa rộn rã trên cành

em về đâu hoa bên đời vẫn nở
tuổi ngày xưa những trang giấy học trò
câu lưu bút hồn nhiên rực rỡ
còn trong nhau dòng từ giã thơm tho

em về đâu, về đâu lời hẹn ước
ngón thiên thần đan chặt thơ ngây
ta trở lại võ vàng như giọt nước
rụng vào tim nỗi nhớ vơi đầy.

mạc phương đình

SÔNG VÀ TRĂNG


( Tặng tác giả HTST )
@
Nỗi nhớ xâu thành chuỗi
Đính vào hồn từng đêm
Từ ngày quen biết em

Dòng sông êm đềm gọi
Sóng tình ru nhịp tim
Vỗ về mùa trăng lên

Vẫn chưa quên huyền thoại
Trăng vàng chìm đáy sông
Nghe lòng buồn mênh mông

Dòng sông vẫn còn đó
Trăng vàng vẫn còn đây
Tình yêu như bóng mây

Một mai xuôi về biển
Ân tình mỗi nhánh sông
Hòa đại dương mênh mông

Sông không buồn dậy sóng
Trăng sáng tỏa khắp vùng
Sông – Trăng… dìm hư không!

Phố núi, 11-7-2011
Dzạ Lữ Kiều

CHỚM THU


mặt trời đang ở phía em
có chia chút nắng cho anh không nè
bên anh thu đã chớm về
gió reo xao nắng, rừng nghe lá buồn

anh đang kể với sao Hôm
rằng em hay dỗi, hay hờn lắm cơ
yêu người ghen cả với thơ
bắt anh dỗ ngọt, rồi chờ ... ghét em

miên man chợp giấc mơ đêm
nghe em hỏi nhỏ: ghét em ... đền gì ?
lấy đi em, cuộc tình si
bao đêm thao thức chỉ vì nhớ em

sao Mai chừ đã hiện lên
lại em ngủ muộn gọi tên một người
tình ơi! mày ở hai nơi
nụ hôn se lạnh giữa trời chớm thu .

Cao Nguyên

CHIỀU QUA PHỐ XƯA


( gửi đh )
@
Một chiều tà anh quay lại phố xưa
Đi lặng lẽ dưới cơn mưa tháng bảy
Những buồn thương trong tim như vòng xoáy
Những ngày xưa thân ái đã xa rồi
Từng giọt mưa như những giot lệ rơi
Làm đẵm ướt trên vùng trời kỷ niệm
Khung trời giờ - một không gian tím rịm
Bóng hoàng hôn tẩm liệm một chuyện tình
Những giọt rơi trên cành lá rưng rưng
Nghe xa xót theo từng hơi thở
Trên phố xưa còn ghi từng nỗi nhớ
Bây giờ và muôn thuở mất nhau rồi !.

Nghinh Nguyên

THƠ CẢM ĐỀ GIA LINH - ĐÔNG HƯƠNG



KHÔNG THỂ MỘT LẦN

Gặp em rồi gói ghém chuyện làm thơ
Có quen nhau thấy rõ lúc đợi chờ
Anh không thể băng mình trong đêm tối
Trở thành sương cùng khói với bơ vơ

Chắc không thể quen rồi, cách biệt xa
Đã gặp nhau chưa phải để giã từ
Còn giữ lại nụ cười trên môi đẹp
In vào lòng cất kỷ mấy tờ thư

Càng vương vấn ảnh hình, càng muốn điểm
Gương mặt nhòa vì không thể không quen
Nơi xứ lạ càng đón chào bạn cũ
Đừng đi em, đường dốc quá chập chùng

Nếu có thể, anh muốn nhìn em khóc
Ánh mắt hiền, hình ảnh của người em
Anh sẽ uống, giọt lệ sầu lần chót
Được ôm em trong giấc ngủ mơ màng


Nguyễn Gia Linh

@

EM XIN CHỈ MỘT LẦN

Cho em xin sớm mai nghe chim hót
Cho em xin thức giấc thật yên bình
Cho em xin góc trời thương biểu đạt
Tâm tư mình thơ thới tấu thánh kinh

Cho em xin một buổi trưa đầy nắng
Cho em xin đượm anh hoa cây cành
Làn hơi ấm tung khỏi chăn mây trắng
Long lanh đầy sương giá cỏ hồi xuân

Cho em xin hoàng hôn về chầm chậm
Cho em còn thấy được ánh tà vơi
Cho mái tóc tẩm hương ngàn biển mặn
Chờn vờn bay đến ngủ giữa tay người

Em xin đêm được thầm thì với mộng
Em xin đời chút bóng sắc tương lai
Em xin mắt khỏi giăng màn mưa mỏng
Buồn qua nhanh hun hút cuối đèo dài

đônghương

lundi 11 juillet 2011

ÂM SẮC MÊNH MÔNG


không có em, thơ không đủ sức đi
dẫu phía trước có giấc mơ huyền thoại
về những cánh hoa chứa cả mặt trời
ngàn nỗi đam mê, vạn lần bối rối

không có em, tin yêu đã mỏi
cánh tay trần sao vói tới hư không
bởi em biết, dẫu ngàn lần nhớ, đợi
cũng chỉ là âm sắc của mênh mông

những ám ảnh về tình yêu hạnh phúc
đã trong ngần từ thuở không em
sao mãi ôm giữa lòng niệm thức
rât nồng nàn, em - cái bóng của đêm

rất ngờ, mà vẫn thơ và mộng
rất xa, em vẫn giữa lòng anh
và như thế là em hiện hữu
trong chiều dày, tình yêu mong manh !

Cao Nguyên