mercredi 28 décembre 2011

VỀ NGANG PHỐ NHỚ



Chẳng có ngã nào tên phố nhớ
Chẳng có đường nào nhắc tên em
Anh quạnh hiu,thấy mình đổi tên : Nhớ
Đành lòng cúi mặt, lặng buồn hiu


Chẳng có chỗ nào ngồi để nhớ
Đành ra bờ biển đứng một mình
Con phố nhỏ mưa rơi từng hạt nhỏ
Sao bằng giọt nhớ ở hồn anh.


đăng sơn.fr

mardi 27 décembre 2011

ẤM LÒNG




Em bảo anh thử đi trên tuyết
với ly cà phê rất nóng trên tay
sẽ cảm thấy một ngày rất tuyệt
chút ấm lòng, chút lạnh chờm vai!

nếu bây giờ em cũng ở đây
mình hôn nhau trong tuyết đang bay
mùa Đông này sẽ càng thêm đẹp
môi hồng em thơm hương tình say!

Cao Nguyên

Nghe Nhạc
:


http://www.box.net/s/q9rs400l98q63ispiyai

GIỌT LỆ MÙA ĐÔNG





GIỌT LỆ MÙA ĐÔNG

Chiều buồn đứng ngắm mây giăng,
Bên ô cửa nhỏ ngắm trăng thủa nào,
Mà lòng chợt thấy xuyến xao,
Con tim thổn thức... nghẹn ngào tình xưa !

Bỗng trời lại đổ cơn mưa,
Mưa rơi mờ mịt đường xưa lối về,
Hạt mưa bất chợt nặng nề,
Dòng người vội vã xuống lề trú mưa.

Nhìn trời lại nhớ ngày xưa,
Giữa đường lỡ bước, say sưa bên người,
Mà lòng cảm thấy rã rời,
Tim nghe đau nhói, thấy đời buồn tênh.

Bên đường bong bóng lênh đênh,
Xuôi theo dòng nước bồng bềnh lặng trôi,
Chợt nghe giá buốt tim côi,
Người ơi ! người ở xa xôi phương nào !
Ngày 26.12.2011
HOANGHAI




mercredi 21 décembre 2011

TIẾNG VIỆT MẾN YÊU


Em đừng nói không bao giờ em nhé

Vì chúng mình cùng chung một màu da,

Cùng tâm tư cùng dòng máu chan hòa

Dòng giống Việt đã bao đời xây đắp


Em nhìn xem mũi Cà Mau thẳng tấp

Bao năm dài tràn ngập đất phù sa

Nơi rừng tràm, rừng mắm của ông cha

Đã gian khổ vun bồi bao thế hệ


Em ngập ngừng chưa nói rành tiếng Mẹ

Đừng bao giờ tránh né nữa nhe em,

Lỗi tại ai, không phải lưỡi cong mềm

Cũng không phải tại bóng đêm phủ kín


Cữu Long giang trong một chiều yên tỉnh

Tưới nhịp nhàng đồng lúa chín phì nhiêu

Chín đứa con cùng dòng máu thân yêu

Đem no ấm đến hoa đồng cỏ nội


Em nhìn xem dãy Trường Sơn vang dội

Nơi Tây Sơn thống lãnh chống quân Tàu

Dòng sông Danh, dòng Thạch Hãn thương đau

Nơi chia cắt, nơi nồi da xáo thịt


Nhìn Thăng Long, nơi vẫn còn ghi vết

Một mùa Xuân Kỹ Dậu rất oai hùng

Đất nước mình vẫn còn những Quang Trung

Những Nguyễn Trãi rất vang lừng tên tuổi


Anh xin em đừng bao giờ hận tủi

Đừng bao giờ lầm lũi trốn quê hương

Cố gắng lên gìn giữ chút tình thương

Em sẽ thấy đời vấn vương huyền ảo


Em sẽ nhớ những thâm tình hiếu thảo

Những hy sinh hoài bảo của ông cha

Khi tách rời em sẽ thấy xót xa

Rằng tiếng Việt sao mặn mà âu yếm


Nguyễn Gia Linh

Bordeaux, ngày 19-10-2000

tình thân

thành phố cũ và tôi cũng cũ
chỉ bước chân quen vừa mới trở về
vậy mà lạ. đứng trên lề cũ mới
nhận ra ngay thằng bạn ngày xưa

ngày hai đứa tựa lưng rừng bốc lửa
muốn vung tay đấm vỡ mặt trời
cho mưa trút xuống phận người khốn khó
mát niềm tin để ngước mặt làm người

mùa rộ chết may mình chưa thoát nợ
mới còn nay cùng vỗ mấy điệu cười
mong khua dậy niềm tin đang rạn vỡ
giữa lòng đêm vật vã suốt dòng đời!

căn nhà cũ nép mình trong phố mới
qua bao thời xa xót lối vào ra
hai đứa lặng nhìn thôi . chẳng nói
còn sức đâu mơ vói chuyện sơn hà

chỉ còn chút đón đưa chưa nỗi tệ
khi tấm lòng còn ấm rủ đôi chân
mừng ngăn cách nhưng lòng chưa đổi giọng
nghe biết liền . nhắm mắt cũng tình thân!

Cao Nguyên
SGN. Dec 01,2011

mardi 20 décembre 2011

SẦU ĐÔNG NỔI NHỚ



Xin đừng hỏi tháng mười hay tháng tám
Tại mưa tàn hay nắng gió thương nhau
Anh trai trẻ đâu biết mình mười bảy
Em cũng vừa mười bốn đẹp làm sao…

Tính em vậy vẫn thường hay hờn dỗi
Cây sầu đông trong vườn Nội nhà anh
Ngày thay lá mượn tay em anh hỏi
Nếu yêu rồi em có nỡ xa anh…?

Không dám hứa bởi vì em con gái
Đợi anh tìm trong ánh mắt làn môi
Anh vụng dại anh mới vừa vừa mười bảy
Đêm tàn rồi lời nói chẳng lên ngôi…

Cây sầu đông đã bao mùa đổ lá
Cơn mơ xưa bay tận chốn trời nao
Anh đếm bước thả chân về Vỹ Dạ
Trăng thượng huyền đổi bóng chảy nôn nao

Hoa sim tím vẫn nở chiều núi Ngự
Lời thề xưa đâu còn chốn gửi trao
Sầu đông đổ mấy mùa rồi? Xứ Huê
Tóc em dài rải kín cả chiêm bao…

Wednesday, July 14, 2010
Nguyên Bạch
viết tặng Đông Hương

mercredi 14 décembre 2011

TÌNH ƠI

TÍNH ƠI !

Tình ơi !
một mảnh phù vân
đi qua năm tháng
khổ tân kiếp đời
để hồn hụt hẫng chơi vơi
chỉ còn mong nhớ
rối bời tâm can
tìm đâu nghĩa đá tình vàng
mà nghe thao thức giữa ngàn ưu tư
vô thường
trong cõi ảo hư
lời thơ ai oán ngôn từ bi thương
vườn trần
một kiếp tơ vương
mà nghe thao thức
đoạn trường tình ơi !

Nghinh Nguyên

tặng Đông Hương

dimanche 11 décembre 2011

những lần Ba về

lần Ba về – ba mươi lăm năm trước
Mẹ bồng con ra đón ở đầu làng
trên bờ đê, Ba hiên ngang bước
bên vợ con, như giữa buổi quân hành

lần Ba về – ba mươi năm trước
áo lính vắt vai, giày trận cầm tay
Mẹ hỏi Ba: ai còn, ai mất
Ba lắc đầu, buông tiếng thở dài

lần Ba về – hai mươi năm trước
đưa tặng con chiếc lược tự Ba làm
duy nhất đó, thứ mà Ba có được
sau mười năm lao động khổ sai

lần Ba về – tháng mười năm ngoái
Ba cùng con so tóc bạc màu
hai thế hệ khác gì đâu chứ
ưu tư nào mà chẳng giống nhau

vài năm tới, Ba còn về nữa
chỉ cần Ba cho con nụ cười
như truyền cho cháu, con ánh lửa
của niềm tin, yêu thương một đời !

Cao Nguyên

samedi 10 décembre 2011

GỌI


chớ vội mùa tàn . khoan hẵng nhé
năm cùng tháng tận sẽ phai . em
còn kia . leo lét miền ân sủng
nến thắp trời khuya . một mái hiên

tuyệt vọng màu đen hay trắng
. nhỉ
n ta nhìn đăm đắm một chiêm bao
chỉ thấy xanh rờn vuông cỏ tối
những vệt chim di khuất phía nào

vendredi 9 décembre 2011

MỘT CHÚT ĐẦU NGÀY


trời . xây được mấy từng không để
lớp lớp mây đùn buổi sớm . tôi
đếm . cũng dăm ba phiền muộn nhỏ
buông vào lưng gió . giữ vài vui
sao cứ ?
chông chênh một nỗi ngùi

HỮU TÌNH




"Vô tình chi bấy Ngưu Lang
Tấm lòng Chức Nữ vì chàng mà nghiêng"
CD

Hữu tình ta mới gặp nhau
Phải chăng tiến kiếp có câu hẹn hò
Hạt ngâu rơi
Tỉnh cơn mơ
Trăm năm
Bến củ con đò còn đưa
Bến đời năng sớm mưa trưa
Tình thơ
Theo bóng trăng đưa mây ngàn
Tình đời
Dâu bể ngỡ ngàng
Dẫu chưa tương ngộ
Vẫn miên mang tình...

Nghinh Nguyên

viết cho Đông Hương

TÂM THỨC

gió xoáy ngang đêm, rừng chợt thức
nghe lá xa cành, hối hả rơi
xuyên sương mờ ảo trăng treo lệch
vạc thả lời thu rớt cuối trời

rớt xuống chùng sâu tâm lữ khách
những giọt lòng đau mấy khoảng đời
quê xưa lửa hạ bùng nhen dậy
thấp thoáng trùng xa mộng giấc tôi

giấc gõ lưng trời muôn nhịp phách
tấu giữa rừng thiêng tráng khúc ca
say chửa qua thời, đời đắng rượu
khập khễnh chân rời, sông núi xa

xa lòng buôn rẫy, tình kinh rạch
tựa cửa sông chờ sóng phúc âm
thơ nung lửa hạ ru lòng khách
gió quất thu sầu rạch nát tâm !

Cao Nguyên

CÒN 1 ( thơ NHÀ QUÊ)



Ba năm, ờ ! khoảng ngàn ngày
Ta cùng góc nhỏ ngần nầy thân quen
Ngổn ngang bụi mốc bỗng nên
Xôn xao tiếng gọi êm đềm thơ ru
Và ta bước chuyển kể từ
Cỏ rêu bén rễ ngôn từ bay bay
Đường Xưa nhớ quá lắc lay
Dắt về quá khứ theo ai lặng thầm
Lời chưa ngỏ đã xa xăm
Ta vào gió cát chân trần vết chai
Bão giông xé nát hình hài
Giã từ chữ nghĩa dặm dài lênh đênh
Vàng tay khói thuốc lãng quên
Dỗ dề giọt đắng lún nền hoang sơ
Tình cờ ôi thật tình cờ
Chân mây góc biển bất ngờ gặp nhau
Kể như trở lại bước đầu
Tay không giờ có nhờ đâu bởi vì
Gia tài.... gọi gia tài đi
Của ta rất nhỏ đáng gì... đã cho
Cám ơn...xin gởi vô bờ

NhàQuê Sep 25, 2008 6


Chữ

Đi tìm chữ còn hơi ấm
Hơ bàn tay mỏi chuyên cần
Lót lưng Đông đời kéo tới
Tựa đầu lên gối nghĩa nhân

Đi qua những con phố lạ
Nắng nghiêng chiếc bóng đổ dài
Hái chùm nắng buồn còn sót
Giữ gìn nơi chẳng tàn phai
Rút trong tiền căn định mệnh
Vỗ về lý lẽ đời người
Ngủ yên giấc dài nguồn cội
Cuối cùng hạt nuớc về khơi

NhàQuê Dec 02, 2009


Áo Choàng

Cơm hẩm nằm mơ đang yến tiệc
Cho đời bớt khổ tiếp hành trình
Đọc áng “Hàn Nho Phong Vị Phú”
Tự vỗ về rồi sẽ bình minh
Bao khổ ải qua truông trót lọt
Số phận người vui nhận không than
Lượm vụn đời đan thành chuổi ngọc
Những mượn vay …tạo dáng huy hoàng
Cậu bé mồ côi hồi rất nhỏ
Nhà đông con Má gánh tảo tần

Đàn em dại lơ vơ vài chữ
Giữa thị thành thử hỏi ai thân
Ba má cho hình hài lành lặng
Trời tặng ban trí não bình thường
Hành trang đó đi qua thác lũ
Giông bão dập dồn tưởng đã bương

Lỡ choàng áo văn nhân thi sĩ
Lỡ leo thang cũng ráng vẽ vời

Thấy trái mắt hiền gì cũng phải
Tưởng tượng mình chiến tướng cho vui

NhàQuê May04, 2009

lundi 5 décembre 2011

VIẾT LINH TINH




có...chắc gì là có
không? chắc hẳn là không !
giữa hai chiều không -có
hồn ngỗn ngang bâng khuâng

hỏi người người im lặng
hỏi chiều vàng nắng loang
hỏi đêm đêm bàng bạc
gió đông thầm thinh không

ta vẫn cuồng điên nhớ
ta vẫn lọng cọng quên
trái tim tràn nhịp thở
môi đợi chờ môi hôn

tóc không còn xanh nữa
mắt nhập nhoàng cơn mưa
thấy người trong mộng vỡ
thức tựa giấc mơ trưa

câu thơ đi đuòng vòng
mắt nguòi quen nhìn thẳng
tiếng sét đâm sầm tim
cho nhau về thức trắng .

nói đi ! thôi im lặng
nhìn nhau cũng đủ rồi
tình yêu điều trầm đắng
ngỡ mặt trời xa xôi...

DxN

vendredi 2 décembre 2011

HÀNH TRÌNH




Áo vắt vai ta bước vào đất chữ
Giữa mang mang ngơ ngác biết gì đâu
Có vệt sáng đến từ thiên thể lạ
Dắt ta đi về phía những tinh cầu

Đường dài lắm có khi dường mệt lả
Qua dốc truông sa thạch chắn lối đi
Nẻo gian nan sương mù giăng lớp lớp
Vẳng lời khuyên... xem nhẹ chẳng sợ gì

Phải mấy năm đến được vùng bằng phẳng
Trăng treo nghiêng trải lụa một nhánh sông
In đáy nước khoảng trời mây xanh ngát
Ta bày ra bút mực thảo đôi dòng

Những ý tưởng hóa thân thành con chữ
Điệu vần nâng thi vị một tầm cao
Kết từng mảng rách lành đường đời gặp
Tẩm hương hoa thêm chút mật ngọt ngào

Cuộn tròn hết cất vô gùi tiếp bước
Đã rất gần sẽ đến cõi mê mê
Biết vách núi khắc bức tranh tuyệt đẹp
Ta dừng chân chặng cuối viễn du hề !

NhàQuê Mar 03, 2010