samedi 26 novembre 2016

TA YẾU HÈN NHỎ CÓ GIẬN GÌ KHÔNG


.
Mưa rất nhẹ
và đèn khuya ánh nhạt...

Giữa đêm hoang ta bất chợt giật mình
Ai như nhỏ về ngang qua cơn mộng
Cho đất trời ta cuộn nỗi gió giông.
.
Từ độ ấy...
tạ tình xa biền biệt
Đã nghìn đêm ta mắt mỏi đợi chờ
Thương dáng nhỏ gầy hao mùa sương tuyết
Vạn nỗi niềm ta gửi trọn vào thơ
.
Nhỏ nhỏ ơi,
ta nhớ mùa yêu ấy
Giờ trường tan hai đứa bước chung đường
Cơn lửa hạ đốt tiêu mùa phượng vĩ
Để bây giờ trăm hận rối ngàn thương.
.
Đêm rất lạnh
nhỏ về qua trường cũ
Gót ngoan xưa sao bối rối ngập ngừng
Niềm yêu thương chợt trào dâng mắt đỏ
Ta yếu hèn
nhỏ có giận gì không?
.
Đêm rất lạnh
và đời đi rất chậm
Bước lưu vong cho đến tận cuộc đời
Hoàng hoa ấy làm sao tìm gặp lại?
Xin khóc cười với nhỏ một lần riêng!
.
Trần Tuấn 26.1


lundi 14 novembre 2016

TRONG GIÒNG SÔNG CŨ


 
Hôm nay nhớ lại giòng sông cũ
và thời gian đẹp đã qua ngang
nhớ lắm, thật nhiều đêm mơ nụ
và cả giọng người quen thật quen
*
Nỗi nhớ dậy thì chừ tóc trắng
và ngõ vườn xưa khóa rỉ han
tôi ngồi tôi khóc vui tan vỡ
ngày mai thăm thẳm đến bàng hoàng
*
Xin lại một lần trời tuyệt mộng
xin lại một lần ưu ái xưa
ngưới hái lòng tôi đem đi mất
tim tôi trần trụi dưới giòng mưa
*
Hôm nay sao thấy hồn: ngơ ngác
tư tưởng hồ như xuôi về xa
dập vùi dưới lũ phong, chìm lỉm
trong giòng sông nhớ lỡ trôi qua
 
đht

BUỒN THÌ BUỒN



Buồn thì buồn, nhưng có anh đễ nhớ
có tình thương làm cứu cánh đời mình
dù vô hình, dù chỉ trong cõi lạ
cõi vô thường tim tôi được hồi sinh
*
Là bóng dáng tôi chờ từ miên viễn
một hôm nào quấn quýt cạnh hồn tôi
như vòng tròn từ trường lan rộng mãi
thành tấm thảm thần chở tôi trên mây
*
Tôi yên lặng ngắm lại nhau thuở ấy
rồi bàng hoàng, tuyệt diệu mất rồi sao
có mơ không, không, anh là thật đấy
mình chưa ngủ mà, đâu phải chiêm bao
*
Khi tôi chết, trái tim tôi vẫn đập
nó nhớ anh, muốn gặp lại một lần
nó qùi đọc chúc di tôi gửi lại
nhớ cầm linh hồn, rải biển tặng anh
 
đht
 

dimanche 6 novembre 2016

MÀU ÁO HOA RỪNG