jeudi 29 mars 2012

vendredi 23 mars 2012

BẤT CHỢT


nhìn em vào mộng thiên đường
giữa vườn hoa tím dễ thương quá chừng
gió ơi khẽ chút coi chừng
lao xao vài đóa sẽ bừng giấc ngoan

thơ mơn man ướm nụ hôn
vào hơi thở nhẹ thơm hương rượu tình
đâu hay lay mộng trở mình
mắt lung linh nở cái nhìn hổ ngươi

Cao Nguyên

jeudi 22 mars 2012

ĐỂ CHIỀU NAY CÒN LẠI CHÚT MƯA



ĐỂ CHIỀU NAY
còn lại chút mưa -

________________


Rơi mưa nhỏ giọt chiều rơi
Rơi ta loãng một chút đời buồn tênh
Chạm tay ướt vách hồn mình
Thử tìm nụ ngọt trên vành môi xưa

Rơi em lãng đãng cuối muà
Chỗ ta ngồi nhớ bụi hoa rụng đều
Phải chi mưa dẫn đường em
Đến đây ta sẽ chia đều cơn mưa


đăng sơn.fr




mercredi 21 mars 2012

THÁNG BA




tháng ba về sớm xuân chưa trỗ
nắng ngủ trong mây rỗ bóng ngày
mầm ủ chồi non trong thớ gỗ
lá hoa mùa trước ngỡ phôi phai

vậy mà thơ mới xum xoe chữ
chờ chực khoe lời thắm biếc xanh
vừa khi tâm cảm tình giao mộng
rủ cánh môi cười chung sắc âm

tháng ba nhờ thế lòng nhiên ấm
dẫu nắng còn ngái ngủ trong mây
lá hoa mùa trước nhờ thương thấm
đã nở trong tim đóa nhớ đầy

gợi gió xôn xao vờn đỉnh bút
thổi đám thơ hồng phất phới bay
không gian tình thoảng hương tâm thức
dào dạt thời gian xuân đắm say!

Cao Nguyên
thángba 12

ĐỂ NGƯỜI CHẬT LỐI ĐI VÈ




ĐỂNGƯỜICHẬTLỐIđivề


để người chật lối đi về
ta mang thơ cũ thầm thì gọi mưa
để mưa ở lại buị hoa
ai mang nỗi nhớ cho qua tuổi chờ

cố tình làm một bài thơ
dụ tim người đến ở nhờ với nhau

để em vẫn cứ ngọt ngào
tôi ghi dòng chữ dạt dào yêu thương

đăng sơn.fr

lundi 19 mars 2012

TÌM VUI


dường như em đang không vui
anh đem thơ lại góp lời buồn theo
trộn buồn hai đứa vào nhau
không vui tình , cũng vui câu bạn bè

chậm buồn - thơ nói em nghe
gió Thu đang cuộn tiếng ve về trời
cuối Hè còn chút nắng rơi
thơ gom hết lại viết lời tri âm

rượu tình nhạt giấc trăm năm
cạn lời chi nữa mà căm tuổi đời
mắt từng đón giọt buồn rơi
xòe tay thử đếm đầy vơi mấy lần

tim từng cắt chữ bâng khuâng
vỡ ra trăm mảnh đắng hồn em ơi
vất đi tiếng khóc nghẹn lời
tìm vui dẫu chỉ một thời với thơ !

Cao Nguyên

dimanche 18 mars 2012

EM XẤU


lời thì cứ bảo : em không nhớ
chỉ một ngày thôi gọi mấy lần
anh cũng muốn nhắc lời thương nhớ
chỉ tội em mắc cỡ mà thôi

lời thì cứ nói : em không biết

diễn tả tình sao ? yêu thế nào ?
nhưng khi vừa nói chào tạm biệt
lời tình ơi ! tha thiết làm sao !

lời thì cứ nói : ai quen biết

lòng thì thầm gọi tiếng : anh yêu
nên chi con gái thường khó hiểu
yêu muốn nhiều , nói chẳng bao nhiêu

vậy nên anh cũng không cần nói

mỗi lần hôn thay một chữ yêu
khi nào thấy môi em hờn dỗi
anh yêu .. yêu.. cho thật là nhiều

phải thế không hỡi em yêu dấu

nũng nịu hoài yêu có nói không
người em đẹp mà lòng em xấu
cứ để anh đêm nhớ ngày mong .

Cao Nguyên

CHƠI VƠI


lung linh ngọn nến từ em
chiều mùa đông lạnh nỗi niềm phố xưa
chợt nhiên thèm một cơn mưa
để quen một chỗ ,để thừa mình ta....


đăng sơn.fr

HẠT BUỒN


Trên dòng chảy tháng năm
mùa buồn đong giáp hạt
yêu thương lời sa mạc
khao khát mãi nguồn mưa

Gọi em vào nỗi nhớ
anh viết tiếp dòng thơ
đã bao lần dang dở
vì hờn giận bất ngờ

Mùa Đông nào cũng vậy
tuyết tràn ngập lối đi
rét cào đêm thức dậy
thương loài chim thiên di

Tổ nằm chưa ấm lá
lạnh phả tím chân mây
bóng tình theo gió ngã
xa quá một vòng tay

Nhớ ! Chao ơi nỗi nhớ
xuôi ngược chảy vào thơ
mong một lần gặp gỡ
Em ơi ! biết bao giờ ?

Cao Nguyên

VƯỜN TAO NGỘ


Bên nhau vườn Tao Ngộ
Ngồi ghế đá mê say
Đêm nhẹ nhàng căng lụa
Sương rắc phấn lá đầy

Mơ một ngày biển cạn
Ta nắm chặt bàn tay
Đi xuyên qua lòng cát
Đến nơi nào chẳng hay

Đôi mắt niềm hạnh phúc
Kẽ lá soi trăng gầy
Tay rung theo nhịp thở
Bám víu vào đâu đây

Từ gặp em lần đó
Anh chìm vào mê say
Hẹn hò vườn Tao Ngộ
Giữa tứ bề cỏ cây

Người ơi còn hẹn mãi
Cho tình ta đong đầy

NguyenAnh 37

vendredi 16 mars 2012

CHỜ MỘT CHÚT


Chờ một chút,
Em về thoa phấn lại
Bôi lên môi một lớp mỏng son hồng
Trời đã chiều anh có thấy buồn không?
Em thay áo cho buổi chiều tươi mát

Chờ một chút,
Em sẽ cao tiếng hát
Gửi đến anh lời lồng lộng nhớ thương
Để lời ca bao phủ cả đêm trường
Ru anh ngủ, bằng lời tình vương vấn

Chờ một chút,
Để cho em hết bận
Sẽ cùng anh dạo mát ở bờ sông
Ta cùng trôi với con nước giữa dòng
Quên thế sự, cho thời gian dừng lại...

Chờ một chút,
Để em đưa tay hái
Một bông hoa vừa chúm chím trên cành
Bằng tấm lòng rất yêu quí tặng anh
Đóa hoa nhỏ cho tình yêu khó nhọc

Chờ một chút,
Để cho em cột tóc
Những sợi dài sẽ theo gió lao xao
Cột gọn đi, để nhỡ có hôm nào
Tóc rối rắm làm anh buồn không ít

Chờ một chút,
Con đường tình mờ mịt
Em quẩn quanh mà vẫn cứ lạc đường
Đốt dùm em một ngọn đuốc yêu thương
Để soi lối, cho em thôi lạc hướng

Chờ một chút,
Em còn về nấu nướng
Bữa cơm canh cho đầy bổn phận mình
Chút tình yêu em dành để cho anh
Là phần nhỏ trong cả phần đời sống

Chờ một chút,
Em vẫn còn trong mộng
Nên có anh và có cả tình yêu
Đừng buồn anh, mặt trời đã xế chiều
Em thức dậy và giấc mơ chấm dứt.

Sương Mai

CƠN MƯA KHÔNG NGUỒN CỘI


CƠN MƯA KHÔNG NGUỒN CỘI

Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu
Như em đã ghé thăm tôi chiều qua vậy
Đem theo thảng hương tóc rối
Chiếc lá lạc mùa vô cớ, cũng bay

Tôi hân hoan ăn sợi mỏng sợi dày
Những sợi mưa ngọt lạ
Hương tóc em trên nẻo dài nghiệt ngả
Tình yêu gầy như buổi muộn sa mưa

Dòng nhạc trầm si giáng thứ lạ chưa
Xin em giữ lời tỏ tình thứ nhất
Hạt mưa sẽ gửi linh hồn vào đất
Đất tựa vào chiều nghe lá hát ru nhau

Khi mai em áo nắng mới tươi màu
Tôi chỉ sợ lòng mình chưa đủ gió
Linh hồn lá nhập vào cơn mưa nhỏ
Hương tóc người gói lại trả nghìn sau

Cơn mưa rơi chẳng nguồn cội, tận đâu …

ĐCĐ

jeudi 15 mars 2012

TRÁI TIM EM


em có biết trong từng cơn gió núi
quyện ngát mùi hoa cỏ của rừng hoang
anh hít thở triền miên hương vị ấy
cho lòng mình thấm đẫm dấu yêu thương

em có thấy giữa điệp trùng rừng núi
vườn địa đàng là một thảo nguyên xanh
những thác nước cứ rì rào nhịp chảy
cho ngàn hoa luôn rộ sắc khoe hương

em có nghe tiếng thông reo vi vút
hòa hợp âm cùng tiếng hát muôn chim
bản giao hưởng của bình minh hoang dại
ru hồn anh vào thế giới tịnh yên

@

anh sinh ra từ chiếc nôi đồng cỏ
ru đời anh là tiếng gió ngàn thông
anh đã yêu em cũng từ nơi đó
giữa Cao Nguyên xanh, anh có trái tim hồng

cứ mỗi lúc bước chân đời quá mỏi
anh lại quay về ngủ giữa thảo nguyên
ngủ giữa bình yên trong miền hoang dã
ngủ giữa chân tình, giữa trái tim em .

Cao Nguyên

mercredi 14 mars 2012

HUẾ CỦA MUÔN ĐỜI


Đường Lê Lợi kéo dài lên ga Huế
Qua cầu Lòn ngược mãi nước sông Hương
Lăng Minh Mạng Bến Tuần da diết thế
Nón nghiêng vành e ấp những môi hường

Qua Gia Hội nén tâm nhang chùa Diệu Đế
Đường Chi Lăng cho ta đến Bãi Dâu
Ngó qua bờ Phú Vang ơi đất mẹ
Nước cứ trôi cứ đọng những u sầu

Ôi Bao Vinh một thời ta lưu luyến
Ngã Ba Sình choáng ngợp nước mênh mông
Đàn Nam Giao chỉ còn trong câu chuyện
Đường theo ta nhìn Lăng Sọ đau lòng

Nguyễn Tri Niên

mardi 13 mars 2012

LỜI CỦA ĐÊM ( THANH ÂM DẠ KHÚC )



Một ánh đèn đưa tôi theo suốt con đường
Mầu áo em là ánh đèn sáng đó
Phố rất sâu cho đêm ghé mình nghiêng xuống
Thoang thoảng dạ hương
Đêm muốn em gần tôi
Nhưng vẫn cứ lạ lùng và cứ xa xôi
Như bước chân ai vô tình dẫm lên xác lá
Đêm rạo rực
Chỉ cách một bàn tay mà em xa lạ
Không nghe sương trên cành rơi từng giọt thiết tha
Hai hàng cây
hai hàng cây song song đi qua
Hai vòng xe
hai vòng xe nuối tiếc
Đêm biêng biếc
động lay
Chim bên vườn giật mình đập cánh
Đêm trôi dần
trôi dần trong nhịp võng ru

Ánh đèn em đăm đắm tôi theo
Trong im lặng
tôi sợ ánh đèn vụt tắt
Có phải phố thì sâu còn đêm rất ngắn
Để bên em tôi không được đi hoài
Một chút thôi,một chút nữa thôi đêm ơi
Hãy dài thêm ra,dài thêm chút nữa
Để xoá đi bàn tay cách ngăn,bàn tay xa lạ
Để tôi hát thành lời của đêm và của ánh đèn xa

Nguyễn Tri Niên

mercredi 7 mars 2012

THÀNH PHỐ CHIỀU NI



gửi Nguyên Hương1
@
Thành phố chiều ni mưa đổ mau
Đường sôi bong bóng nỗi vui trào
Bên ni bên nớ cây cầu nối
Để tóc bay vờn những ước ao

Nguyễn Tri Niên

mardi 6 mars 2012

LẠT PHAI


Đang dang dở bỗng đất trời xoá mất
Lời viết ra gió lại cuốn đi rồi
Ta ngơ ngẩn lắng nghe lời ong mật
Mà ngậm ngùi thành kẻ đợi sung rơi!

Biết đến bao giờ biển hát ru người
Gió thoa dịu những nỗi đau trần thế
Mây rất đẹp để nỗi buồn vơi nhẹ
Hoa toả hương và sắc mãi xinh tươi

Biết đến bao giờ câu hỏi chơi vơi
không còn nữa. Cho niềm vui rất thật.

Nguyễn Tri Niên

TRỜI KHUYA

TRỜI KHUYA


Gửi Nguyên Hương1

Giữa xanh xao đằm thắm vô cùng
Thơ nhè nhẹ ru hồn đêm biêng biếc
Đâu chỉ có trời khuya từng nuối tiếc
Mà bồi hồi ký ức nỗi niềm chung

Nguyễn Tri Niên

BIẾT BAO CHIỀU


Gửi Nguyên Hương1

Trời rất cao cho cánh diều bay mãi
Biển dịu dàng để thơ thả hồn theo
Ơi cơn gió nhẹ ru tình ở lại
Đợi trăng lên sóng vỗ biết bao chiều

Nguyễn Tri Niên

NGÀY XƯA

NGÀY XƯA Gửi Nguyên Hương1

Biển nhớ người im lặng nỗi đau thương
Núi ngơ ngác xa xăm hồn mong đợi
Sông không nỡ cuộn mình như ngày hội
Phố thân thương trầm lặng một con đường
Và lâu lắm vườn xưa đâu có mất
Vẫn vẹn nguyên hình bóng của Ngày Xưa

Nguyễn Tri Niên

GIÒNG THƠ NGUYỄN TRI NIÊN ( MƯA LƯỚT THƯỚT )


Gửi Nguyên Hương1

Mưa của Huế kéo dài nặng hạt
Nón che đầu tà áo trắng tung bay
Mưa lướt thướt quần chùng theo chân bước
Sông Hương cười...nhìn Huế thiệt hay

Nguyễn Tri Niên

lundi 5 mars 2012

TÌNH SỬ SÔNG TRĂNG



trước khi thành Sông, em là mưa
trước khi là mưa em chỉ là hơi nước
bốc lên từ hai khóe mắt thơ ngây
nhìn xuyên đêm đắm đuối ánh trăng đầy!

trước khi thành Trăng, anh là tia sáng
trước khi là tia sáng anh chỉ là thơ
ngẫu nhiên chữ thoát ra từ trí tưởng
nối lời nhau bay lơ lửng trên Sông

từ ấy có chuyện tình Sông Trăng huyền thoại
ngu ngơ như em hóa mộng thành Sông
ngớ ngẩn như anh mơ hồn Trăng đắm nước
trời lung linh neo sóng nhớ mênh mông

trần gian đâu biết Trăng bao lớn
nhân thế đâu hay Sông bao dài
chỉ có gió mới biết đo hai chiều vô cực
chỉ có anh và em mới biết chuyện tình này!

Cao Nguyên

dimanche 4 mars 2012

DÒNG THƠ KHÔNG QUÁN


Mưa

Mưa rơi phủ lấp cuộc tình
Vùi chôn dĩ vãng đời mình rêu xanh
Tâm nào còn mãi lênh đênh
Sóng xưa vang động ân tình buồn tênh
Tình xưa chừ đã ngủ yên
Sao nghe khua động tâm tình ngủ quên.

    Buồn
Buồn nghe tâm thức giăng tơ
Đêm dài không ngủ đếm giòng tâm xưa
Dường như còn chút ươm mơ
Có không cũng chỉ mơ hồ thế nhân.

    Gió
Đêm nghe trở gió cuộc tình
Động tâm thầm nhớ bóng hình xa xăm
Có còn chi nữa mà mong
Gió xưa khơi động cõi lòng tan hoang.

    Lạnh
Lạnh từ tâm lạnh trở ra
Cô đơn đâu chỉ trùm mền mà thôi
Tâm còn dư chút bụi đời
Trầm tư khuấy động một thời để quên.

Không Quán

samedi 3 mars 2012

MÀU CỦA MƯA


Tôi thử đếm và thử vẽ mưa
Ở màu mắt em trong bóng tối
Từ một góc trang sách xưa
Từ một ngày nào áo trắng

Tôi thử đếm màu em ngọt lịm
Trên phím chữ dưới ngọn đèn
Tí tách từng con chữ mệt nhoài
Ngoằn ngoặc nỗi lặng thinh em

Tôi hình dung đến ô cửa mắt
Của một cơn mưa không hẹn thề
Lưng lững về hiu hắt từng khúc nhạc
Và ở chỗ mưa ngừng giọt mải mê

Làm sao tôi có thể vẽ màu mưa
Khi mà lòng mình đã tràn ngập những muà mưa
Tôi thử mà đã không sao thử được
Thôi thì cứ gọi em là một cơn mưa

đăng sơn.fr