dimanche 23 janvier 2011

LÁ THƯ THỨ NHẤT



Tối nay trời lại trở gió , vẫn còn quá lạnh . Em lại ngồi đây viết thư cho anh , nhưng không biết anh có rảnh để đọc thư mình không nưã, thôi kệ , miễn là em được nói lên lòng giấy những gì em muốn nói với anh trong một ngày khi em còn mãi xa anh ;
Hôm nay là chủ nhật, 8/ 03 , ngày cuả phụ nữ quốc tế! Em buồn cười khi TV nhắc nhở đàn ông nên nhớ đến vợ, đến người yêu , mua tặng bó hoa hay món quà trang sức, hay một chiếc hôn nồng nàn ! Em chỉ đợi anh gửi cho em một nụ hôn gió từ xa đến, chừ ở đây đã sắp qua khuya, nhưng em chắc anh không nhớ và có nhớ chắc anh cũng không gửi , vì anh làm biếng ra khỏi nhà để tìm ngọn gió nhờ gửi cho em .
Cả tuần nay trời chưa hề xanh, mà trời lại thổi hoa trắng bay bay đầy vườn ,đầy sân ; trên lá cây gồi trong vườn , trắng cả cành còn khô khan cuả muà đông chưa tỉnh ngủ . Nói về vườn , em vẫn nhớ cái mãnh vườn nho nhỏ cuả anh ngày em đến chơi , anh trồng đủ loại hồng, em đứng nhìn anh tưới hoa mà muốn chạy lại ghé ôm tay anh , nũng nịu giành tưới . Không , em chỉ đứng yên lặng .
À, còn đàn chim sẻ ? Đó, chúng đậu trên mái nhà , nhìn em chào ;ríu rít như muốn nói với em nhiều chuyện về anh .
Hôm nay ngày cuối tuần , anh đang làm gì ? đang làm việc, viết lách ? hay đi chơi với bạn bè, làm chuyện tào lao giúp họ ?như anh kể trong thư?
Nhiều khi em ganh với cây viết anh đang cầm , vì nó trong tay anh, nhiều khi em ganh với cây đèn ở bàn ngủ anh, vì nó rọi sáng cho anh khi đêm về anh cần đọc sách , em muốn ánh mắt mình đủ rọi sáng cho anh ,em ganh luôn với không khí trong phòng anh, vì nó có thể hôn tóc anh bất cứ lúc nào;mà em chỉ muốn tay mình vuốt tóc cho anh; em ganh luôn với gió miền anh ở vì nó thổi mát cho anh những ngày nóng nực ,mà em muốn hơi thở mình là luồng gió mát , em ganh luôn với cái bàn anh làm việc , vì nó được ở cạnh anh nhiều giờ trong một ngày, và em ganh luôn với nhịp tim anh đập , vì em muốn mình được thay thế nó để làm anh sống và yêu anh ;
Em biết anh thương yêu em, nhưng nhiều khi vắng thư anh, em lại sợ , tuy em biết em không bao giờ mất anh .
Thôi , em sẽ quên anh vài giờ vì em đi ngủ, nhưng chắc trong giấc ngủ, cơn mơ lại sẽ đem em lại gần anh , vậy , xem như một ngày với 24 tiếng , em chỉ quên anh có vài giây phút ngắn nào đó mà thôi vì một nhịp tim là một lần gọi thầm tên anh .
Thương yêu
Em

jeudi 20 janvier 2011

NGỌT GIÒNG TỈ TÊ


Chiều trở gíó lá rơi bay
mùa đông đứng đợi qua ngày cùm chân
mặt trời hy vọng cố nhân
hiên người xa vọng từ tâm lạc loài
giấc xưa tương xứng bản đời
dấu dư âm phím vừa rơi vũng sầu
à ơi ! vừng nhật nguyệt nào
dưới cơn mơ ảo nước ngầu dậy sông
bóng câu lững gió mù sương
vỡ ào lũ bụi hạ tuần hổ ngươi
nếm mùi hương nhớ trong ai
mượn giòng thủy nhiệt dạo vài nốt thương

đht

jeudi 6 janvier 2011

NGƯỜI ĐI TRỒNG MÙA XUÂN


Trên tay anh
Em là hạt giống
Ngoài trời xanh
Mùa mây nắng hồng
Anh đi trồng mùa xuân
Gieo em trên đồng vừa xới
Đất giàu tình yêu
Anh đứng theo chiều gió
Thả từng hạt , từng hạt
Gói hạt giồng anh giấu trong tim
Anh đặt tên em
Hoa
Hương
Là đồng nội
Là cỏ tiên
Là gió mùa
Là nụ cây vừa chớm
Và nước mắt thương yêu
Những giọt sương mai
Trên lá non xanh
Anh chờ nắng lên
Tưới cho em từng giọt nước
Anh vừa lấy từ dòng suối
Có ánh trăng vàng đêm
Giữa tháng đầu giêng
Anh ngồi chờ em
Giữa cánh đồng hạt
Nhìn em vừa vươn vai
Thành một đoá hoa trắng
Anh đặt là thủy tiên
Anh cho em mùa xuân
Đầy mùa xuân trong mắt
Mùa xuân trên môi
Mùa xuân trong nụ cười
Nghe tim hoa reo mời
Anh hái em đặt lên tay
Hôn lên từng cánh
Nghe hoa thì thầm
Gọi anh là:
Người đi trồng
Và đã gặt mùa xuân

đht

mardi 4 janvier 2011

SÓNG TỪ TRƯỜNG


em tìm biển để nghe sóng hát
lời thủy triều linh động khung trăng
cát huyền thoại suông bờ rất thật
gió rùng mình vỗ nước, bâng khuâng

biển dâng lên trong khuya tri kỷ
giởn vờn nhau quanh bãi hổ hoàng
môi sóng chạm giòng khơi động mị
uốn cong buồn giữa mấy chân rong

em cột biển đầu thương vào nhớ
tại vì đêm dang cánh ấp bờ
sóng nổi giận, bọt ngầu tan vỡ
lối sỏi về mắt đá ngu ngơ

biển gật đầu tìm chòm thơ cũ
gặp tia nhìn nở rói môi Xuân
lòng em chao ba chiều rạn rỡ
trong từ trường tim anh nam châm

nguyenhuong1


LIỆU !


em thau phẳng
một mặt hồ

mặn như
biển chết cỏ bờ phẳng phiu

bóng em
dọi nước hắt hiu

tại ngành nắng cuối
có nhiều sợi tương

lưỡi dao bén
gọt vô thường

vài ba hạt cấm
liệu buồn cưu mang

chao ơi !
để nhớ đi hoang

con đường của bóng
người đang vương người

liệu em
còn thấy ánh trời

bàn tay ngày tháng
chìa môi khóc thầm

đht

lundi 3 janvier 2011

VỪA !


anh vừa cho em
cuộc đời còn lại
có là bao năm
hạnh phúc đủ rồi !

em vừa tặng anh
con tim trinh trắng
chờ đợi mọc mầm
nguyên khởi ngày trăng

em bưng trên tay
giọt đầy môi ấm
nhận cho em này
hương ngọc hồi môn

mơ ước đong đưa
trong ru của nắng
lời thơ anh vừa
ngọt giấc em mong

khoảng trời muôn thuở
tình rộ vàng thu
giữa hoa tim đỏ
chảy giòng tương tư

đht