mardi 12 juillet 2011

BÀI THƠ GỞI HUẾ


Vẫn nét chữ thân thương viết từ quê mẹ
Em hỏi anh có bao giờ nhớ Huế ?
Anh trả lời nhớ lắm chớ sao không !

Quên làm sao những buổi sớm mai hồng
Vào lớp học mang tình em Đồng Khánh .
Phía bên kia nửa sân trường áo trắng
Ở bên này Khải Định anh nhìn sang
Mắt dõi tìm em lòng thấy rộn ràng .
Giờ ra chơi áo vờn bay trong nắng
Đi giữa hàng cây em đùa vui với bạn
Anh ngỡ rằng chim đang hót trên cao .

Quên làm sao kỳ hội chợ năm nào
Có dịp quen em, tình thân từ dạo đó .
Đêm chợ phiên em môi hồng má đỏ
Nét hồn nhiên còn đọng ở hàng mi .
Anh nhặt hương thu trên áo trắng nhu mì
Đem ép vội vào trang tình thư xứ Huế
Cho ngày vui thấm qua hồn rất nhẹ .

Quên làm sao chiều thu ấy chia phôi ,
Xa Huế xa em khi nắng tỏa lưng đồi .
Đời quá trẻ chưa một lần hẹn ước ,
Duyên Kim Long không về chung Đại Lược
Tình chúng mình như những nhánh sông trôi .
Làm cánh chim bay mỏi mấy phương trời
Anh vẫn nhớ về trường xưa phố cũ
Những bước chân quen trên lối mòn tâm sự
Và mắt em ngoan, trong trẻo nụ cười .

Đáp xong rồi em còn giận nữa hay thôi ?
Anh hỏi lại em, người em hay làm nũng ,
Huế có bâng khuâng khi mùa thu lá rụng ,
Huế có buồn khi giọt nắng rớt qua song ?
Thoáng hương xưa chắc ấm mãi trong lòng...

Ottawa, tháng 9 - 1997
Mẫn Hồ

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire