mardi 12 juillet 2011

THƠ CẢM ĐỀ GIA LINH - ĐÔNG HƯƠNG



KHÔNG THỂ MỘT LẦN

Gặp em rồi gói ghém chuyện làm thơ
Có quen nhau thấy rõ lúc đợi chờ
Anh không thể băng mình trong đêm tối
Trở thành sương cùng khói với bơ vơ

Chắc không thể quen rồi, cách biệt xa
Đã gặp nhau chưa phải để giã từ
Còn giữ lại nụ cười trên môi đẹp
In vào lòng cất kỷ mấy tờ thư

Càng vương vấn ảnh hình, càng muốn điểm
Gương mặt nhòa vì không thể không quen
Nơi xứ lạ càng đón chào bạn cũ
Đừng đi em, đường dốc quá chập chùng

Nếu có thể, anh muốn nhìn em khóc
Ánh mắt hiền, hình ảnh của người em
Anh sẽ uống, giọt lệ sầu lần chót
Được ôm em trong giấc ngủ mơ màng


Nguyễn Gia Linh

@

EM XIN CHỈ MỘT LẦN

Cho em xin sớm mai nghe chim hót
Cho em xin thức giấc thật yên bình
Cho em xin góc trời thương biểu đạt
Tâm tư mình thơ thới tấu thánh kinh

Cho em xin một buổi trưa đầy nắng
Cho em xin đượm anh hoa cây cành
Làn hơi ấm tung khỏi chăn mây trắng
Long lanh đầy sương giá cỏ hồi xuân

Cho em xin hoàng hôn về chầm chậm
Cho em còn thấy được ánh tà vơi
Cho mái tóc tẩm hương ngàn biển mặn
Chờn vờn bay đến ngủ giữa tay người

Em xin đêm được thầm thì với mộng
Em xin đời chút bóng sắc tương lai
Em xin mắt khỏi giăng màn mưa mỏng
Buồn qua nhanh hun hút cuối đèo dài

đônghương

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire