Bên song cửa nhìn màn đêm rơi xuống
Tách trà sen hơi nóng đượm hương nồng
Anh cảm tưởng như mình chia nhau uống
Chén ân tình đầm ấm giữa trời đông
Nhìn vầng trăng đang mỉm cười mời gợi
Ánh tơ vàng như chỉ lối se duyên
Ngâm khe khẻ những vần thơ chờ đợi
Anh nghe hồn lơ lửng giữa trời êm
Em đã đến theo ánh trăng huyền diệu
Đem mơ màng say đắm giữa trời khuya
Anh đón tiếp với hương tình chung điệu
Cùng giao nhau như mây gió chuyển mùa
Bên phố vắng lời thì thầm to nhỏ
Tiếng yêu thương như sóng vỗ bờ xa
Lời ân ái đậm đà chung nhịp thở
Giữa đêm trường tiếng dội vẫn ngân nga
Vòng tay ấm xiết thân hình ngà ngọc
Nụ hôn nồng len sợi tóc làn da
Mắt đắm đuối như thiết tha mời mọc
Hồn rung rung theo gió chuyển trăng ngà
Chiếc thuyền nan trên biển tình dậy sóng
Mãi lắc lư chao động giữa đêm trường
Gây tiếng vỗ nhịp nhàng đầy ước vọng
Thoát xa ngoài chiều mộng tưởng yêu thương
Hồn lâng lâng tăng dần theo nhịp thở
Gió rạt rào đưa sóng vỗ lên cao
Rồi đến lúc muôn ngàn tinh tú nổ
Sáng rực trời, còn lại một vì sao
Sóng yêu thương đưa mình lên tới đỉnh
Vượt không gian và vượt cả thời gian
Hồn mênh mang giữa non ngàn vô định
Ước mơ hoài một ngõ thoát thênh thang
Lòng vẫn muốn kéo dài đêm kỷ niệm
Em nép đầu vào sát cánh tay anh
Ngọn lửa yêu không bao giờ chìm lịm
Rồi lâu lâu bừng sáng với hương tình
Nguyễn Gia Linh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire