lundi 4 juillet 2011

THƠ SONG LINH


VỀ VỚI MẸ GIÀ

Tôi trở về quê buổi cuối đông

Bên căn nhà nhỏ ở ven sông

Thương người Mẹ yếu đang trông đợi

Bóng dáng con thơ, lướt bụi hồng

Từ thuở ra đi bỏ lại nhà

Tấm thân dầu dãi, bụi đường xa

Con hằng giữ mãi trong tâm trí

Hình ảnh yêu thương của Mẹ già

Mẹ đã vì con chịu nổi trôi

Nắng trưa, mưa sớm, biết bao hồi

Nhung lòng Mẹ vẫn bao la quá

Chưa có bao giờ chịu hở môi

Con biết rằng con sẽ phải về

Sớm hôm bên Mẹ cuối đường quê

Sợ rằng đi nữa, còn xa quá

Sẽ dắt con qua chốn não nề

Bóng chiều sắp lặn cuối trời Tây

Muốn thấy tình thương, ánh mắt gầy

Con phải mau mau về chốn cũ

Sợ rằng nắng ấm tắt chân mây

Tôi thấy đời tôi mản nguyện rồi

Được nhìn nét mĩm nở trên môi

Của người Mẹ yếu giờ yên bụng

Được sống bên con lúc cuối đời

Đặng Xuân Linh

Lisbonne , ngày 03-11-02

VINH NHỤC

Cảm tác theo ‘Hổ nhớ rừng’ của Thế Lữ và ’Lời cọp trong lồng sắt’ trong tập thơ

‘Trong giao cảm’ của VMT để tưởng nhớ vị anh hùng Trần bình Trọng

@

Nơi chiến trường, bao xương tan máu chảy

Ta sao đành chịu mãi nhục cầu vinh

Mộng nam nhi với chí cả tung hoành

Không thể sống nép mình trong nô lệ

Thân bị bắt, ta mặc người đặt để

Không bao giờ phản bội lại dân ta

Không bao giờ để xáo thịt nồi da

Ta chịu chết, thà làm ma đất Việt

Bả vinh hoa không mua lòng trung liệt

Mùi đỉnh chung không diệt chí anh hùng

Kiếp sống nầy ta đành nguyện cáo chung

Chờ kiếp khác đáp đền ơn dân tộc

Khi đất nước đắm chìm trong gió lốc

Khi toàn dân đang quậy sóng Bạch Đằng

Khi ba quân dồn đến ải Chi Lăng

Ta không chịu làm vương nơi đất Bắc

Giết ta đi ! Đừng đem lời dụ hoặc

Cùng hầu non gái đẹp để dâng ta

Chỉ phương Nam, nơi rừng núi bao la

Ta đã chọn để làm ma phương ấy !

Nguyễn Gia Linh

Bordeaux, ngày 6-12-1998

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire