Gì dài hơn những tháng ngày ?
Nhớ nhung vườn cũ, thương hoài tình quê
Đây gió luồng, hương xông mùi đất
Vườn ai lạnh lẽo tiết sang thu
Nhìn quanh mái ngói màu nâu trải
Để trú sương sa, bão mịt mù
Đây hẽm đường mòn heo hút vắng
Xóm làng yên ngủ giữa trời thu
Là nơi vắng vẻ an lành lắm
Quạnh quẽ khơi bao kỷ niệm mờ
Bao nhiêu hiu hắt bấy nhiêu tình
Ngàn dặm trời xa một bóng in
Lẳng lặng xem mây nhìn cỏ úa
Chạnh lòng đơn lẻ dặm trường đình
Xào xạc lá khô tựa bước ai
Tưởng chừng người ấy cận đâu đây
Đã xa, một thoáng vầng trăng mới
Vẫn kiếm tìm mơ buổi sớm mai
Đây buổi tinh sương xám mịt mờ
Mà đời cách biệt cảnh tiêu sơ
Ôi thương nhớ! nhớ thương thềm vắng
Trời xa ! khuây khuất lẽ yêu thơ
Đặng Xuân Linh
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire