Một Mình
một mình qua phố giữa đêm
thấy ta và bóng công kênh trên đường
lá rơi võng nặng hạt sương
tay chao sóng lạnh, lòng vương khói buồn
*
một mình đếm bước chập chờn
vẫn ta và bóng, thủy chung cuộc tình
ngẩn ngơ mình tự hỏi mình
(trăm năm còn khúc tự tình hôm nay ?)
*
một mình uống gió mà say
lòng nghiêng theo lá, hồn lay bóng mờ
người ơi! biết đến bao giờ
rượu hồng ta rót, người chờ giao bôi
*
một mình, chỉ một mình thôi
giữa đêm qua phố với lời thơ say
gọi người theo lá sương bay
mà lòng chợt ấm trong quay quắt chờ !
Cao Nguyên
Một Mình
một mình ngắm phố về đêm
nhìn trăng mà ngỡ hoa đèn thuở xưa
buốt ta lẫn bóng trong mưa
cũng may ta tỉnh, chỉ vừa tim say
*
một mình cuộn gió trên tay
nghiêng chiều phổi trái nhận hơi ấm lòng
người ơi ! đừng chạm nỗi buồn
mà ta đã giấu sau hồn chiều sâu
*
một mình làm bạn canh thâu
sương rơi thấm ướt mái đầu ngà trăng
giữa khuya về phố ngổn ngang
tay người giữ mất tâm hồn tim ta
*
một mình vén trắng mù sa
níu mơ rót rượu đến va môi mềm
một mình với bóng thân quen
thủy chung đối ẩm cho quên cuộc chờ.
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire