vendredi 15 juin 2012

PHỐI ÂM . NGƯỜI EM ĐỒNG KHÁNH - HUẾ NHỚ - QUÊN


Ôi nhớ quá người em Đồng Khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh vắng em - khoảng lặng giao mùa

những giao mùa người chờ nắng ấm
Huế mãi buồn, mưa rả rích qua
cánh ve ướt, lời buồn thăm thẳm
qua bao năm - anh và em xa

xa từ hạ , chiến trường rực lửa
rời Cao Nguyên ra tuyến Đông Hà
ghé lại Huế, trường em đóng cửa
vội quá, anh không ghé về nhà

không ngờ đó lại là lần cuối
anh xa em, xa Huế thân thương
chỉ nỗi nhớ rất gần, rất mới
như bài thơ cài nón tặng em

(dễ thương ơi họ Công Tằng
mà thương chẳng dễ, tại răng rứa hè?)

dấu yêu ơi! lời tình còn đó
hương tóc thề theo gió bay xa
chiều Hương Giang sóng còn vàng rỡ
đàn Nam Giao sao lỡ cung buồn

ơi nhớ quá người em Đồng khánh
biết khi mô về thăm Huế xưa
dẫu phố đẫm mưa, phượng chờ hong nắng
anh gặp lại em, rực thắm giao mùa!

Cao Nguyên


HUẾ NHỚ - QUÊN



mỗi lần em nhớ Huế
là mỗi lần
em đi trong yêu thương
với anh ... !

(lời thư anh )

@

em đến Huế, trời mưa bay lất phất
thu đang qua, theo gió lá rơi vàng
rưng khoé mắt khung trời ngày chủ nhật
kỷ nhiệm còn vang bên trái ngực em

mùa thu chứng , buồn, phượng hồng se nhớ
hè đã xa , như người ấy bây chừ
những tờ thư nước mắt khô loang lổ
dở thêm vài lần chữ sẽ hư vô

( vượt thời gian , em nguồn thơ Đồng Khánh
anh dìu em trong mật ngữ chuyện tình )
em vẫn đợi Trường Tiền chiều ngập nắng
tóc em mười sáu quấn quít yêu anh .. !

đau cùng em , sông Huế chùng nước mắt
Hương chuyễn mình trong mất mát còn vương
giòng xuôi mãi trôi , quên lần tiễn biệt
áo treillis , mũ đỏ , cánh tay thương

thôi nhé Huế , ta chào ngươi lần chót
tim cạn rồi dù mắt ướt liên miên
cay dấu bụi đường xưa về bất chợt
nhưng tâm tình thân cũ giữ ưu tiên

đht
gởi một người rất có duyên với Huế

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire