Có phải chim hoang mùa di trú
Vừa xa góc biển đã chân trời
Quay quắt thương hoài nơi chưa tới
Gối đầu nghe mấy tiếng trùng khơi
Bứt cọng cỏ nhầu tương tư núi
Tay đành ngọn gió thiếu lưng đồi
Lỡ uống cốc vàng trăng ướt suối
Nỗi buồn từ đó cứ sinh sôi
Có phải thị thành ngồi ngóng phố
Ai qua ai lại cứ bao mùa
Râu tóc mọc dài trang lịch sử
Đành rót cuộc tình vào cổ xưa
Bỏ đạo mười năm – hôm nhớ Chúa
Lời kinh, thành thử, đứng du ca
Thánh giá cao cao hồi chuông úa
Bài giảng amen chiều như ta.
ĐCĐ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire