Ta mười năm ngồi trên lưng gió
Từ khước con người lên cõi mây
Hoa nở trắng ngần đời đây đó
Bốn phương trời rộng mặc vần xoay
Ta sống như đùa em chẳng biết
Ngỡ đâu huyệt mộ đón đưa người
Bạn bè, bom đạn giăng như tuyết
Một giải giang sơn khóc lẫn cười
Nửa đời vươn cánh hoàn tay trắng
Hỏi số phần sao khó trả lời
Quê hương thân phận chùng cay đắng
Đôi mắt chìm trăng mộng vá trời
Trở lại em tròn đôi mắt lạ
Nhìn nhau hoang tưởng bóng phù du
Bước đi đau nhức hồn sỏi đá
Như mặn triền môi tiếng giã từ
lh - cổ thụ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire