Phố núi sương tóc ướt mềm
Má em hồng môi đỏ
Thị xã cao và, gió
Chợt ‘… một chút gì để nhớ để quên’
Có phải nhớ thương đã hóa cánh rừng
Em nép vào đâu
Vòm ngực anh giờ xa quá
Chỉ quanh đây mây trời, cây lá
Chợt một chút gì để nhớ để quên
Thị xã quanh co dắt em vào đêm
Nhớ dáng anh em ngước về dáng núi
Chợt ẩn hiện trong âm trầm sương khói ấy
Tình mình rất gần
và lại rất xa
ĐCĐ
ngoài khổ đau và hạnh phúc, tôi thêm được làm thơ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire