Ta nằm nghe mưa trên biển vắng
mưa như ru những khúc tình xưa
những con sóng tưởng chừng như lặng
bỗng xôn xao rụng với ngàn mưa
Em có về thì thầm với gió
tìm chi đây giọt nước mặn mà
cộng rong biển vướng đôi mắt ngó
ta nghe mưa tiếc nỗi chia xa
Mưa rụng trắng giọt sầu trên biển
em có về bỏ lại câu thơ
con ốc nhỏ mang vào miên viễn
nụ hôn chưa gởi lại đôi bờ
Chút khắc khoải xoay tim nhức nhối
mưa và em không một yên bình
ngày tháng bỗng chiều qua rất vội
mưa nặng lòng đau gót lênh đênh.
mạc phương đình
mưa như ru những khúc tình xưa
những con sóng tưởng chừng như lặng
bỗng xôn xao rụng với ngàn mưa
Em có về thì thầm với gió
tìm chi đây giọt nước mặn mà
cộng rong biển vướng đôi mắt ngó
ta nghe mưa tiếc nỗi chia xa
Mưa rụng trắng giọt sầu trên biển
em có về bỏ lại câu thơ
con ốc nhỏ mang vào miên viễn
nụ hôn chưa gởi lại đôi bờ
Chút khắc khoải xoay tim nhức nhối
mưa và em không một yên bình
ngày tháng bỗng chiều qua rất vội
mưa nặng lòng đau gót lênh đênh.
mạc phương đình
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire