jeudi 26 mai 2011

KHÔNG THỂ HIỂU


Đôi khi em bảo : yêu em nhé,
rồi lại thì thầm : thôi hãy quên
đế lúc em buồn em lại khóc
một mình lặng lẽ với chiều lên
Rồi thơ em viết, xin đừng giận
trong lúc em luôn cứ dỗi hờn
em bảo không thèm yêu anh nữa
quay về sống với nỗi cô đơn
Rồi em nắn nót những vần thơ
hờn trách rằng anh quá hững hờ
không đến cùng em chung dệt mộng
để em chờ đợi với bơ vơ
Ôi, không thể hiểu, biết làm sao ?
anh đã cho em những ngọt ngào
em đến rồi đi, rồi giận dỗi
ru đời huyền hoặc với chiêm bao

mạc phương đình

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire