có thể em vờ quên
nên tôi tràn nỗi nhớ
như những góc đèn
sáng nỗi chơ vơ
có bao giờ
em trăn trở
nhớ nụ hôn
lắng đọng giao mùa
thuở bàn tay
vẫn còn bỡ ngỡ
biết giấc mơ
không là hiện thực
và ngày mai
em xa khuất bến bờ
tôi lặng người
nhớ điệu flute
đôi bồ câu
lạc bầy nhân thế
có thể em hay quên
nên tôi chưa thể một lần
cám ơn có nhau
trong ngày thu nắng
đầy hoa cúc vàng
như áo em len
ấm nồng mật ngọt
Virgina giăng đầy ngã bảy
tôi đứng nhìn
đâu phía tìm em
có lẽ em đã quên
nên chẳng nhớ
thu vàng ngớ ngẩn
nắng vàng mơ ...
DxN
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire