lundi 23 mai 2011

BÂNG KHUÂNG



ngồi với nắng, anh nhớ chiều mưa cũ
ta bên nhau ôn kỷ niệm thật đầy
trước tiễn biệt mưa giăng chiều ủ rũ
mai xa rồi phương đó có nhiều mây ?

ngồi với gió, nghe thì thầm gió rớt
lá vàng thu rụng trên tóc em xanh
bàn tay ấm gượng đôi lời diễu cợt
nỗi bâng khuâng ai cũng giữ riêng mình

mưa ở đó có làm cong nỗi nhớ
anh đi qua không tìm được con đường
ngày tháng lụn thấm chút tình bỡ ngỡ
cứ hỏi thầm ray rứt dấu yêu đương

có lẽ gió cùng tháng ngày phiêu lãng
đẩy đưa xa thêm lặng lẽ ngày xuân
em đứng lại đợi mây nguồn vô hạn
trôi về xuôi một thuở gọi tin mừng

nỗi háo hức như một thời mưa nắng
kìa thời gian không dừng lại chờ nhau
anh thất lạc giữa nỗi buồn xa vắng
nghe sương đêm gội trắng tóc xưa sầu

mạc phương đình.

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire