LC tới thăm ĐôngHương đây Uống thơ dở đừng có chê nha
Từ bãi ưu tư
Có khi thơ như một dòng nước mát
Ta uống vào cho dịu trái tim khô
Có thật chăng? nhiều khi ta tự hỏi
Hay từ tim con suối chảy thành thơ
Có khi rơi mấy giọt đời thật ngọt
Để buổi chiều gió kết vận cùng mây
Đưa bàn tay ta hái bớt một ngày
Cho thời gian phải thẹn thùng đứng lại
Có khi buồn long lanh màu tê tái
Chữ mọc lên từ bãi vắng hoang vu
Ta gặm nhắm ngọn cô đơn khờ dại
Đến khi tàn một buổi tiệc ưu tư
Ta mời người uống ngông nghênh từ gió
Pha vị nồng của nắng hạ ngây ngô
Say hương trầm từ xa vắng hư vô
Trôi cùng ta khúc sông quê lặng lẽ
Người tha hương, lại uống thơ người nhé
Dẫu không ngon nhưng đã ướp thật thà
Từ miền Nam thèm nghe vài tiếng Huế
Chờ đọc từng mảnh gió ở trời xa
Lá Cỏ
Từ bãi ưu tư
Có khi thơ như một dòng nước mát
Ta uống vào cho dịu trái tim khô
Có thật chăng? nhiều khi ta tự hỏi
Hay từ tim con suối chảy thành thơ
Có khi rơi mấy giọt đời thật ngọt
Để buổi chiều gió kết vận cùng mây
Đưa bàn tay ta hái bớt một ngày
Cho thời gian phải thẹn thùng đứng lại
Có khi buồn long lanh màu tê tái
Chữ mọc lên từ bãi vắng hoang vu
Ta gặm nhắm ngọn cô đơn khờ dại
Đến khi tàn một buổi tiệc ưu tư
Ta mời người uống ngông nghênh từ gió
Pha vị nồng của nắng hạ ngây ngô
Say hương trầm từ xa vắng hư vô
Trôi cùng ta khúc sông quê lặng lẽ
Người tha hương, lại uống thơ người nhé
Dẫu không ngon nhưng đã ướp thật thà
Từ miền Nam thèm nghe vài tiếng Huế
Chờ đọc từng mảnh gió ở trời xa
Lá Cỏ
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire