Tuyết rơi đầy buốt giá chuyện ngày xưa !
Bến Vĩnh Long anh đợi chuyến đò đưa ,
Hoàng hôn xuống Vũng Liêm buồn áo não !
Soi bóng dừa lung linh mà uhư ảo ,
Mắt nhìn nhau chưa nói lệ đã rơi .
Ngửa mặt lên thệ ước đếm sao trời ,
Tình mãi đẹp cầu xin đừng dang dở .
Lục bình trôi bồng bềnh hoa không nở ,
Những giọt sương lấp lánh bóng trăng khuya .
Phút tạ từ hai đứa nắm tay chia,
Vĩnh Long chờ , Sài Gòn anh cũng đợi .
Thuỷ triều lên đôi bờ xa vời vợi !
Bên kia bờ ngăn cách tuổi mộng mơ ,
Càng về khuya Mỹ Thuận khách lơ thơ ,
Chuyến phà cuối sang sông rồi im giấc .
Vàtừ đấy tình đôi ta lịm ngất ,
Con đò xưa lạc bến mịt mù khơi .
Theo lục bình trôi nổi chẳng hẹn nơi ,
Dòng sông Hậu trọn đời anh nhớ mãi .
Phút ban đầu men tình xây vụng dại ,
Đểcon tim chất chứa vạn lần yêu .
Tà áo xanh suối tóc dáng yêu kiều ,
Anh khắc đậm muôn đờitrong tâm khảm /.
Nguyễn Thành Tài
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire