Chào em đi dạo phố phường
Hỏi thăm sức khỏe bình thường hay không?
Bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Buồn vui mấy lượt, sầu đong mấy tầng?
Ta từ lạc bước phong trần
Làm thơ thế thái muôn phần chứa chan
Bởi mơ đến một thiên đàng
Mà sao chỉ thấy ngổn ngang ê chề.
Bởi mơ nhan sắc dầm dề
Mà sao chỉ thấy sơn khê cạn giòng
Này em! Có thật hay không
Mỹ nhân tự cổ một lòng thủy chung?
Em rằng: Giữ đẹp tâm hồn
Chẳng nên thay đổi theo tuồng trắng đen
Không vì hoàn cảnh sang hèn
Mà khi tối lửa tắt đèn có nhau.
Đường trần ai có qua cầu
Sẩy chân một bước thương đau cả đời
Dẫu cho thơ viết ngậm ngùi
Gặp nhau chỉ để thương rồi lại quên.
Nghe em ăn nói dịu hiền
Hình như em chính là tiên giáng trần
Nên chi ta rất ngại ngần
Muốn hôn em lại phập phồng lo âu.
Dương Quân
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire