trong âm vang bản Sonat buồn
em đã ngủ theo giòng nước mắt
trong nỗi đau của lời tự truyện
em qua đường với nỗi xót xa
môi em rung gọi mời nhân ái
trong mắt người tia sáng dửng dưng
lấy câm nín buộc chân mình lại
em nhìn em thân xác rưng rưng
miếng cay đắng ngậm vào đã nuốt
sợ nãn lòng do thức ăn thiu
những hạt bắp trong tay khô quắp
ngâm vào nước mắt sẽ mềm ra
có lúc em no vì quá đói
nhấp môi cười thần trí hôn mê
vết thương vỡ theo đời nhức nhối
điệp khúc buồn - em vỗ về em!
Cao Nguyên
em đã ngủ theo giòng nước mắt
trong nỗi đau của lời tự truyện
em qua đường với nỗi xót xa
môi em rung gọi mời nhân ái
trong mắt người tia sáng dửng dưng
lấy câm nín buộc chân mình lại
em nhìn em thân xác rưng rưng
miếng cay đắng ngậm vào đã nuốt
sợ nãn lòng do thức ăn thiu
những hạt bắp trong tay khô quắp
ngâm vào nước mắt sẽ mềm ra
có lúc em no vì quá đói
nhấp môi cười thần trí hôn mê
vết thương vỡ theo đời nhức nhối
điệp khúc buồn - em vỗ về em!
Cao Nguyên
sông trăng
RépondreSupprimer