Thơ ta viết tận mùa thu trước
Nhà dột (hôm nghèo) lem mấy câu
Thu nay
nhớ lại thời mưa ướt
Nhặt nhạnh nhâm nhi (mỗi khúc đầu)

Vì thế, tình thơ ta ngắn ngủn
(em trách ta làm thơ dở dang)
Đâu biết, đâu hay vì cơn nước...
Đã khiến bài thơ phải lỡ làng!

Từ đó thơ buồn như suối lệ
(hay mưa còn đượm ở ngôn từ?)
Ta tất bật hoài không phơi được
(mà giữ làm gì những phù hư?)

ycnknt