(gởi về Huế tặng O, Ôn
chuyện tình xa thuở mình còn rất Xuân)
O còn bẽn lẽn nụ cười
khi Ôn nhắc lại một thời tình xa
dòng Hương rực ánh trăng ngà
thơ Ôn ví cuộc Ngân Hà phối duyên
mưa Ngâu rũ ướt Trường Tiền
mà đường Thành Nội còn nguyên dấu hài
sóng đôi lòng ngại chạm vai
nên đêm mơ tựa lời ai thì thầm:
"... O à, hoan hợp trăm năm
phải đâu chỉ tóc cậy trâm cài vào
vôi hồng nhờ thấm cau trầu
O không ưng nhận e màu tình phai..."
điệu cầu duyên ngỡ quan hoài
dư âm vọng khúc chưa ngoài tầm ưu
thời gian vàng ánh dương chiều
nhớ tình Ôn gọi lời trêu, O cười !
Cao Nguyên
Aucun commentaire:
Enregistrer un commentaire