samedi 8 février 2014

PHỐI ÂM

 
BÀNG HOÀNG

em đi, bóng lẫn cuối trời
hoàng hôn xao xác nuối đời lỡ nhau
bên kia bờ gió rì rào
hỡi em, em có lúc nào không mơ
*
anh nhìn, hàng nắng lưa thưa
như từng sợi lạt đòng đưa dáng hình
biết em nhớ chuyện tình mình
xác xơ xúc cảm, cuộn mình trong chăn
*
em về, chảy máu tim ngoan
rỉ từng giọt nhỏ lổ loang cuộc tình
chân mòn, gót mỏi, thay phiên
giấu hồ tâm sự trên triền hồng hoang
*
mở lòng, thấm hiểu tình em
bắt ngày quay lại, để đêm quên vào
bấm tay , ngẫm lại từ đầu
là tim nhau đã khắc sâu ân tình

đht

Nhớ Nhung

Dáng xưa cách biệt phương trời
Bao mùa xa vắng bên đời nhớ nhau
Lệ rơi tâm tưởng nát nhàu
Mắt xưa môi cũ đã sầu giấc mơ

Những chiều hoa dại nên thơ
Giữa vùng hoang vắng thẫn thờ gót xinh…
Trong tay em ước đôi mình
Ngày sau đẹp mãi duyên tình trăm năm

Bây giờ dáng nhỏ xinh ngoan
Biết về đâu hỡi! tơ loan muộn phiền
Tim sầu nhỏ lệ cô miên
Tận cùng tâm khảm một miền sơ nguyên

Chiều nay nhớ quá bóng em
Một vùng ký ức sao quên nặng sầu
Mộng xưa vẫn giấc mộng đầu
Xót xa duyên nợ tìm nhau kiếp nào.

NA

Aucun commentaire:

Enregistrer un commentaire